Chia sẻ:
2. Vua A-Vi-Gia Với Hàng Tư Tế Giê-Ru-Sa-Lem
Chiến tranh (1 V 15:1-2,7)
1 Năm thứ mười tám triều vua Gia-róp-am, A-vi-gia lên làm vua Giu-đa, 2 và trị vì tại Giê-ru-sa-lem ba năm. Thân mẫu vua là bà Mi-kha-gia-hu ái nữ ông U-ri-ên người Ghíp-a. Chiến tranh đã diễn ra giữa vua A-vi-gia và vua Gia-róp-am. 3 Vua A-vi-gia ra trận cùng với một lực lượng tinh binh gồm bốn trăm ngàn quân. Còn vua Gia-róp-am thì đem một lực lượng tinh nhuệ gồm tám trăm ngàn quân thiện chiến ra dàn trận chống lại.
Vua A-vi-gia thuyết phục đối phương
4 Bấy giờ vua A-vi-gia đứng trên ngọn Xơ-ma-ra-gim trong vùng núi Ép-ra-im, lên tiếng nói: "Gia-róp-am và toàn thể Ít-ra-en hãy nghe đây: 5 Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, bằng một giao ước không ai phế bỏ được, đã ban quyền cai trị Ít-ra-en đến muôn đời cho vua Ða-vít, cho chính người và cho con cháu người, các ngươi chẳng biết sao? 6 Thế mà Gia-róp-am con Nơ-vát, tôi tớ vua Sa-lô-môn con vua Ða-vít, đã dấy loạn chống chúa thượng mình. 7 Những tên hạ tiện, những đứa vô loài đã toa rập với y lấn lướt vua Rơ-kháp-am con vua Sa-lô-môn. Vua Rơ-kháp-am còn trẻ người non dạ không địch nổi chúng. 8 Bây giờ các ngươi lại bô bô cả quyết chống chọi được với vương quyền của Ðức Chúa mà dòng họ vua Ða-vít đang nắm giữ! Quả các ngươi là một bè lũ đông đảo, lại còn có những con bò vàng Gia-róp-am đã tạo ra cho các ngươi tôn làm thần! 9 Ai chẳng biết rằng các ngươi đã trục xuất các tư tế của Ðức Chúa, con cháu ông A-ha-ron, và các thầy Lê-vi nữa, để rồi tự tiện đặt những tư tế theo thói các dân ngoại? Vì bất cứ ai mang một con bê với bảy con dê đến xin tấn phong là được làm tư tế liền, để phục vụ cái không phải là thần thánh gì cả! 10 Còn với chúng ta đây, thì Thiên Chúa chúng ta thờ chính là Ðức Chúa. Chúng ta đã không từ bỏ Người. Các tư tế phụng sự Ðức Chúa phải là con cháu ông A-ha-ron, các thầy Lê-vi thì lo phục vụ. 11 Các vị ấy cứ mỗi sáng mỗi chiều, dâng lễ toàn thiêu kính Ðức Chúa, đốt hương thơm ngào ngạt, trưng bánh tiến trên bàn thanh sạch; còn những ngọn đèn trên cây đèn vàng thì cứ chiều chiều lại đốt lên. Quả thật chúng ta vẫn giữ những điều Ðức Chúa Thiên Chúa chúng ta truyền, còn các ngươi, chính Ðức Chúa các ngươi cũng bỏ. 12Ðây, Thiên Chúa ở với chúng ta để dẫn đầu chúng ta; các tư tế của Người với chiếc kèn xung trận sẵn sàng thổi lên chống các ngươi! Hỡi con cái Ít-ra-en, Ðức Chúa là Thiên Chúa tổ tiên các ngươi, chớ giao chiến chống lại Người: các ngươi sẽ thất bại!"
Giao tranh
13 Trong khi đó, vua Gia-róp-am sai toán phục kích đi bọc hậu quân Giu-đa. Như thế, cánh quân chính thì đối diện với quân Giu-đa, còn toán quân phục kích thì ở đằng sau họ. 14 Khi quân Giu-đa quay lại, bỗng thấy mình bị đánh cả trước lẫn sau, liền kêu lên Ðức Chúa, các tư tế thì thổi kèn. 15 Quân Giu-đa hò hét xung phong, và trong lúc quân Giu-đa hò hét như vậy thì Thiên Chúa đánh bại vua Gia-róp-am và toàn thể Ít-ra-en trước mặt vua A-vi-gia và Giu-đa. 16 Con cái Ít-ra-en chạy trốn quân Giu-đa, nhưng đã bị Thiên Chúa trao nộp vào tay những người này. 17 Vua A-vi-gia và quân đội của vua đã giáng cho chúng một đòn chí tử: năm trăm ngàn tinh binh của Ít-ra-en đã tử trận. 18 Trong trận ấy, con cái Ít-ra-en bị hạ nhục, còn con cái Giu-đa thì trở nên mạnh mẽ hơn, vì họ đã tựa nương vào Ðức Chúa Thiên Chúa tổ tiên của họ.
Cuối triều vua A-vi-gia
19 Vua A-vi-gia truy kích vua Gia-róp-am và chiếm được của ông các thành sau đây: Bết Ên và các vùng phụ cận, Giơ-sa-na và các vùng phụ cận, Ép-rôn và các vùng phụ cận. 20 Suốt triều đại vua A-vi-gia-hu, vua Gia-róp-am không khôi phục được sức mạnh nữa; vua bị ÐỨC CHÚA đánh phạt và đã chết. 21 Vua A-vi-gia-hu ngày càng thêm mạnh. Vua lấy mười bốn người vợ, được hai mươi hai con trai và bốn mươi con gái. 22 Các truyện còn lại về vua A-vi-gia, đường lối vua theo, các việc vua làm đã được ghi chép trong sách Chú Giải của ngôn sứ Ít-đô. 23 Vua A-vi-gia đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất trong Thành Ða-vít; con vua là A-xa lên ngôi kế vị.
3. Vua A-Xa Với Công Việc Cải Cách Phụng Tự
Bình an dưới thời vua A-xa
Dưới triều đại vua, xứ sở được yên hàn trong mười năm.
- Chương 14 -
1 Vua A-xa làm điều tốt lành và ngay chính trước mắt Ðức Chúa Thiên Chúa của vua. 2 Vua dẹp bỏ các bàn thờ của ngoại kiều và các nơi cao, phá huỷ các trụ thờ và các cột thờ. 3 Vua khuyên người Giu-đa tìm kiếm Ðức Chúa, Thiên Chúa tổ tiên họ, thi hành Lề Luật và huấn lệnh của Người. 4 Vua dẹp bỏ các nơi cao và các bàn thiên khỏi các thành Giu-đa. Dưới triều vua, vương quốc được yên hàn. 5 Vua xây các thành kiên cố tại Giu-đa, vì xứ sở được yên hàn. Sở dĩ trong các năm đó, vua không phải đương đầu với một cuộc chiến tranh nào cả, là vì Ðức Chúa đã ban cho đất nước được an bình.
6 Vua nói với người Giu-đa: "Ta hãy tái thiết các thành ấy, xây tường luỹ chung quanh, dựng tháp, làm cửa với then cài; đất nước còn thuộc về chúng ta, vì chúng ta vẫn tìm kiếm Ðức Chúa là Thiên Chúa chúng ta; chúng ta tìm kiếm Người, nên Người ban cho chúng ta được tư bề yên ổn."
7 Vua A-xa có một đạo quân gồm ba trăm ngàn người Giu-đa biết mang thuẫn lớn và giáo, và hai trăm tám mươi ngàn người Ben-gia-min dùng thuẫn nhỏ và bắn cung. Tất cả những người ấy đều là những bậc anh hùng dũng sĩ.
Cuộc xâm lăng của De-rác
8 Bấy giờ De-rác người Cút xuất hiện chống phá họ với một đạo quân gồm một triệu người và ba trăm chiến xa; y đã đến tận Ma-rê-sa. 9 Vua A-xa ra ngênh chiến và dàn trận tại thung lũng Xơ-pha-tha, gần Ma-rê-xa. 10 Vua A-xa lên tiếng kêu cầu Ðức Chúa Thiên Chúa của mình: "Lạy Ðức Chúa, khi Ngài muốn cứu giúp, thì đối với Ngài chẳng có chi khác biệt giữa người mạnh và người yếu. Lạy Ðức Chúa là Thiên Chúa chúng con, xin cứu giúp chúng con! Vì chúng con nương tựa vào Ngài và nhân danh Ngài mà chúng con giáp chiến với lũ đông này. Lạy Ðức Chúa, chính Ngài là Thiên Chúa của chúng con, xin đừng để cho phàm nhân nào chống lại được với Ngài."
11 Ðức Chúa đã đánh bại người Cút trước mặt vua A-xa và trước mặt Giu-đa: những người Cút đã trốn chạy, 12 và vua A-xa cùng với quân đội của vua đuổi đánh chúng cho tới Ghê-ra. Quân Cút ngã quỵ, không còn ai sống sót: chúng bị đánh tan trước nhan Ðức Chúa và trước doanh trại của Người. Người ta đã thu được thật nhiều chiến lợi phẩm. 13 Họ cũng đánh chiếm tất cả các thành chung quanh Ghê-ra, vì Ðức Chúa đã giáng kinh hoàng xuống các thành ấy; họ cướp phá tất cả các thành ấy, vì chiến lợi phẩm ở đó rất nhiều. 14 Họ còn đánh chiếm cả các trại súc vật, cướp lấy vô số chiên cừu và lạc đà, rồi rút về Giê-ru-sa-lem.
- Chương 15 -
Lời kêu gọi của ông A-dác-gia-hu và cuộc cải cách
1 Ðược thần khí của Thiên Chúa thúc đẩy, ông A-dác-gia-hu con ông Ô-đết, 2 ra đón vua A-xa và thưa: "Xin vua A-xa và toàn thể Giu-đa cùng Ben-gia-min, hãy nghe tôi! Ðức Chúa ở với các ngài, khi các ngài ở với Ðức Chúa. Nếu các ngài tìm kiếm Ðức Chúa, Người sẽ cho các ngài được gặp; còn nếu các ngài lìa bỏ Ðức Chúa, Ðức Chúa sẽ lìa bỏ các ngài. 3 Một thời gian dài, Ít-ra-en đã không có Thiên Chúa thật, không có tư tế dạy bảo, cũng chẳng có Lề Luật; 4 nhưng trong cơn quẫn bách, Ít-ra-en đã trở về với Ðức Chúa, Thiên Chúa của mình, đã tìm kiếm Người và Người đã cho gặp. 5 Trong thời gian ấy, kẻ ra người vào đều không được bình an, vì trăm cay nghìn đắng đã đổ trên tất cả cư dân các nước. 6 Dân này nước nọ, thành này thành khác đã đụng nhau ác liệt, vì Thiên Chúa đã dùng đủ mọi thứ khốn quẫn làm cho chúng tán loạn. 7 Nhưng các ngài, cứ can đảm lên, đừng để cho tay mình bủn rủn, vì công lao của các ngài sẽ được đền đáp."
8 Khi vua A-xa nghe biết những điều ấy và lời của ngôn sứ A-dác-gia-hu con ông Ô-đết, thì vua được thêm can đảm. Vua liền dẹp bỏ các đồ ghê tởm khỏi toàn cõi Giu-đa và Ben-gia-min, khỏi các thành vua đã chiếm được trong vùng núi Ép-ra-im, rồi làm mới lại bàn thờ Ðức Chúa ở trước tiền đình của Ðức Chúa. 9 Vua tập họp mọi người Giu-đa và Ben-gia-min cùng những người thuộc Ép-ra-im, Mơ-na-se và Si-mê-on cư trú giữa họ - quả thật có nhiều người đã bỏ Ít-ra-en mà ngả theo vua, khi thấy Ðức Chúa Thiên Chúa vua thờ ở với vua. 10 Họ tập họp ở Giê-ru-sa-lem vào tháng thứ ba năm thứ mười lăm triều vua A-xa. 11 Ngày hôm ấy họ lấy một phần chiến lợi phẩm đã mang về gồm bảy trăm con bò, bảy ngàn con chiên, đem sát tế dâng Ðức Chúa. 12 Họ lấy giao ước mà cam kết sẽ đem hết tâm hồn tìm kiếm Ðức Chúa, Thiên Chúa của cha ông họ. 13 Bất cứ ai không tìm kiếm Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, sẽ phải chết, dù là trẻ nhỏ hay người lớn, đàn ông hay đàn bà. 14 Họ lớn tiếng thề với Ðức Chúa như vậy, rồi hò reo, thổi kèn và rúc tù và inh ỏi. 15 Toàn thể Giu-đa phấn khởi vui mừng về lời thề đó, vì họ đã đem hết cả tâm tình của họ mà thề; họ hoàn toàn tự nguyện tìm kiếm Ðức Chua và Người đã cho họ được gặp Người. Ðức Chúa cũng cho họ được tư bề yên ổn.
16 Ngay cả bà nội của vua A-xa là Ma-a-kha, cũng bị vua cách chức quốc mẫu, vì bà đã làm một vật kinh tởm kính thần A-sê-ra. Vua A-xa phá huỷ vật kinh tởm đó, tán nhuyễn rồi đem đốt trong thung lũng Kít-rôn. 17 Các nơi cao tuy chưa biến khỏi Ít-ra-en, nhưng vua A-xa vẫn suốt đời trọn tình vẹn nghĩa. 18 Vua đưa vào Ðền Thờ Thiên Chúa các vật thánh mà vua cha cũng như chính vua dâng cúng: bạc, vàng và các vật dụng.
19 Không có cuộc giao tranh nào nữa cho đến năm thứ ba mươi lăm triều vua A-xa.
- Chương 15 -
Lời kêu gọi của ông A-dác-gia-hu và cuộc cải cách
1 Ðược thần khí của Thiên Chúa thúc đẩy, ông A-dác-gia-hu con ông Ô-đết, 2 ra đón vua A-xa và thưa: "Xin vua A-xa và toàn thể Giu-đa cùng Ben-gia-min, hãy nghe tôi! Ðức Chúa ở với các ngài, khi các ngài ở với Ðức Chúa. Nếu các ngài tìm kiếm Ðức Chúa, Người sẽ cho các ngài được gặp; còn nếu các ngài lìa bỏ Ðức Chúa, Ðức Chúa sẽ lìa bỏ các ngài. 3 Một thời gian dài, Ít-ra-en đã không có Thiên Chúa thật, không có tư tế dạy bảo, cũng chẳng có Lề Luật; 4 nhưng trong cơn quẫn bách, Ít-ra-en đã trở về với Ðức Chúa, Thiên Chúa của mình, đã tìm kiếm Người và Người đã cho gặp. 5 Trong thời gian ấy, kẻ ra người vào đều không được bình an, vì trăm cay nghìn đắng đã đổ trên tất cả cư dân các nước. 6 Dân này nước nọ, thành này thành khác đã đụng nhau ác liệt, vì Thiên Chúa đã dùng đủ mọi thứ khốn quẫn làm cho chúng tán loạn. 7 Nhưng các ngài, cứ can đảm lên, đừng để cho tay mình bủn rủn, vì công lao của các ngài sẽ được đền đáp."
8 Khi vua A-xa nghe biết những điều ấy và lời của ngôn sứ A-dác-gia-hu con ông Ô-đết, thì vua được thêm can đảm. Vua liền dẹp bỏ các đồ ghê tởm khỏi toàn cõi Giu-đa và Ben-gia-min, khỏi các thành vua đã chiếm được trong vùng núi Ép-ra-im, rồi làm mới lại bàn thờ Ðức Chúa ở trước tiền đình của Ðức Chúa. 9 Vua tập họp mọi người Giu-đa và Ben-gia-min cùng những người thuộc Ép-ra-im, Mơ-na-se và Si-mê-on cư trú giữa họ - quả thật có nhiều người đã bỏ Ít-ra-en mà ngả theo vua, khi thấy Ðức Chúa Thiên Chúa vua thờ ở với vua. 10 Họ tập họp ở Giê-ru-sa-lem vào tháng thứ ba năm thứ mười lăm triều vua A-xa. 11 Ngày hôm ấy họ lấy một phần chiến lợi phẩm đã mang về gồm bảy trăm con bò, bảy ngàn con chiên, đem sát tế dâng Ðức Chúa. 12 Họ lấy giao ước mà cam kết sẽ đem hết tâm hồn tìm kiếm Ðức Chúa, Thiên Chúa của cha ông họ. 13 Bất cứ ai không tìm kiếm Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, sẽ phải chết, dù là trẻ nhỏ hay người lớn, đàn ông hay đàn bà. 14 Họ lớn tiếng thề với Ðức Chúa như vậy, rồi hò reo, thổi kèn và rúc tù và inh ỏi. 15 Toàn thể Giu-đa phấn khởi vui mừng về lời thề đó, vì họ đã đem hết cả tâm tình của họ mà thề; họ hoàn toàn tự nguyện tìm kiếm Ðức Chua và Người đã cho họ được gặp Người. Ðức Chúa cũng cho họ được tư bề yên ổn.
16 Ngay cả bà nội của vua A-xa là Ma-a-kha, cũng bị vua cách chức quốc mẫu, vì bà đã làm một vật kinh tởm kính thần A-sê-ra. Vua A-xa phá huỷ vật kinh tởm đó, tán nhuyễn rồi đem đốt trong thung lũng Kít-rôn. 17 Các nơi cao tuy chưa biến khỏi Ít-ra-en, nhưng vua A-xa vẫn suốt đời trọn tình vẹn nghĩa. 18 Vua đưa vào Ðền Thờ Thiên Chúa các vật thánh mà vua cha cũng như chính vua dâng cúng: bạc, vàng và các vật dụng.
19 Không có cuộc giao tranh nào nữa cho đến năm thứ ba mươi lăm triều vua A-xa.
- Chương 17 -
4. Vua Giơ-Hô-Sa-Phát Và Công Việc Hành Chánh
Quyền lực vua Giơ-hô-sa-phát
1 Thái tử Giơ-hô-sa-phát lên kế vị vua cha, củng cố quyền hành nhằm đối phó với Ít-ra-en. 2 Vua bố trí quân đội tại tất cả các thành kiên cố trong nước Giu-đa, đặt các trấn thủ trong nước Giu-đa và tại các thành mà phụ vương A-xa đã chiếm được của Ép-ra-im.
Mối bận tâm đối với Lề Luật
3 Ðức Chúa ở với vua Giơ-hô-sa-phát, vì vua đi theo đường lối mà xưa kia vua Ða-vít tổ tiên vua đã đi. Vua không tìm kiếm các Ba-an. 4 Quả thật vua đã tìm kiếm Thiên Chúa của thân phụ, và đã bước đi theo các huấn lệnh của Chúa, chứ không bắt chước hành động của Ít-ra-en. 5 Ðức Chúa giúp vua nắm vững vương quyền trong tay; toàn thể Giu-đa dâng cho vua nhiều lễ vật, nên vua rất mực giàu có vinh quang. 6 Vua can đảm bước đi trên đường lối của Ðức Chúa, tiếp tục dẹp bỏ các nơi cao và các cột thờ khỏi Giu-đa.
7 Năm thứ ba triều vua, vua sai các quan chức Ben Kha-gin, Ô-vát-gia, Dơ-khác-gia, Nơ-than-ên và Mi-kha-gia-hu đi giảng dạy tại các thành Giu-đa. 8 Cùng đi với họ, có các thầy Lê-vi sau đây: Sơ-ma-gia-hu, Nơ-than-gia-hu, Dơ-vát-gia-hu, A-xa-hên, Sơ-mi-ra-mốt, Giơ-hô-na-than, A-đô-ni-gia-hu, Tô-vi-gia-hu, Tóp A-đô-ni-gia; cùng với các thầy Lê-vi ấy còn có các tư tế Ê-li-sa-ma và Giơ-hô-ram. 9 Họ giảng dạy ở Giu-đa mang theo mình sách Luật của Ðức Chúa; họ rảo khắp các thành của Giu-đa và giảng dạy dân chúng. 10 Ðức Chúa giáng kinh hoàng xuống trên các vương quốc chung quanh Giu-đa, nên chúng không gây chiến với nước này. 11 Có những người Phi-li-tinh còn đem tặng phẩm và một số bạc lớn đến triều cống vua Giơ-hô-sa-phát; cả người Ả-rập cũng mang tặng vua nhiều chiên dê: bảy ngàn bảy trăm chiên và bảy ngàn bảy trăm dê. 12 Như thế, vua Giơ-hô-sa-phát ngày càng trở nên giàu mạnh; vua xây tại Giu-đa nhiều pháo đài và các thành làm kho lương thực.
Quân đội
13 Tại các thành xứ Giu-đa, vua có nhiều của dự trữ, còn tại Giê-ru-sa-lem, vua có đông đảo chiến binh, đó là các anh hùng dũng sĩ. 14 Họ được phân cấp theo gia tộc như sau: ở Giu-đa các tướng lãnh coi ngàn quân có: ông Át-na chỉ huy ba trăm ngàn anh hùng dũng sĩ; 15 dưới quyền ông, có ông Giơ-hô-kha-nan chỉ huy hai trăm tám mươi ngàn; 16 dưới quyền ông, có một người tình nguyện phục vụ Ðức Chúa, đó là ông A-mát-gia, con ông Dích-ri, chỉ huy hai trăm ngàn anh hùng dũng sĩ.
17 Thuộc Ben-gia-min: vị anh hùng dũng sĩ En-gia-đa chỉ huy hai trăm ngàn quân mang cung nỏ và khiên thuẫn. 18 dưới quyền ông, có ông Giơ-hô-da-vát chỉ huy một trăm tám mươi ngàn quân được võ trang để chiến đấu.
19 Ðó là những người phục vụ vua, không kể những người vua đã cắt đặt tại các thành kiên cố khắp Giu-đa.
- Chương 18 -
Hiệp ước với vua A-kháp và sự can thiệp của các ngôn sứ (1 V 22:1-27)
1 Bấy giờ, vua Giơ-hô-sa-phát được rất mực giàu có vinh quang, và vua thông gia với vua A-kháp. 2 Mấy năm sau vua xuống Sa-ma-ri thăm vua A-kháp. Ðể mừng vua và đoàn tuỳ tùng, vua A-kháp cho sát tế rất nhiều chiên bò; vua còn thuyết phục vua Giơ-hô-sa-phát lên tấn công Ra-mốt Ga-la-át. 3 A-kháp vua Ít-ra-en nói với Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa: "Ngài có muốn cùng tôi đi Ra-mốt Ga-la-át không?" Vua Giơ-hô-sa-phát trả lời: "Tôi cũng làm như ngài, dân tôi cũng như dân ngài, chúng tôi cùng chiến đấu với ngài."
4 Nhưng vua Giơ-hô-sa-phát nói với vua Ít-ra-en: "Hôm nay, xin ngài thỉnh vấn sấm ngôn của Ðức Chúa." 5 Vua Ít-ra-en tập họp các ngôn sứ, khoảng bốn trăm người, và nói với họ: "Ta có phải đi đánh Ra-mốt Ga-la-lát không hay là phải ngưng lại?" Họ thưa: "Xin vua cứ lên, Thiên Chúa sẽ trao thành ấy vào tay vua." 6 Nhưng vua Giơ-hô-sa-phát nói: "Ở đây không có ngôn sứ nào khác của Ðức Chúa nữa, để chúng ta nhờ ông thỉnh vấn cho hay sao?" 7 Vua Ít-ra-en trả lời vua Giơ-hô-sa-phát: "Còn một người nữa chúng ta có thể nhờ thỉnh vấn Ðức Chúa được, nhưng tôi ghét ông ta, vì ông ta không hề tiên báo cho tôi điều lành, mà lúc nào cũng chỉ toàn điều dữ. Ðó là Mi-kha-giơ-hu, con của Gim-la. Vua Giơ-hô-sa-phát nói: "Ðức vua đừng nói như vậy." 8 Vua Ít-ra-en gọi một hoạn quan tới và bảo: "Mau đưa Mi-kha-giơ-hu, con của Gim-la, đến đây."
9 Vua Ít-ra-en và Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa, lúc ấy mỗi vua đang ngồi trên ngai, mình mặc cẩm bào, ở sân lúa tại cổng thành Sa-ma-ri; và tất cả các ngôn sứ đều đang nói liên miên trước mặt các vua. 10 Ông Xít-ki-gia-hu, con ông Cơ-na-a-na, đã làm một cặp sừng bằng sắt và nói: "Ðức Chúa phán như sau: Với những chiếc sừng này, ngươi sẽ húc A-ram cho đến khi tiêu diệt chúng hoàn toàn." 11 Và tất cả các ngôn sứ đều nói tiên tri như thế mà rằng: "Xin vua cứ đi lên Ra-mốt Ga-la-át là sẽ gặp may. Ðức Chúa sẽ trao thành ấy vào tay vua." 12 Người được sai đi mời ông Mi-kha-giơ-hu nói với ông rằng: "Này, lời các ngôn sứ đều đồng thanh báo cho vua điều may; mong sao lời của ông cũng giống như lời của họ. Xin ông cũng báo điều may!" 13 Ông Mi-kha-giơ-hu nói: "Có Ðức Chúa hằng sống! Thiên chúa của tôi phán sao, tôi sẽ nói vậy."14 Rồi ông vào gặp vua, vua nói ông: "Này Mi-kha-giơ-hu, chúng ta có nên đi đánh Ra-mốt Ga-la-át không, hay là ta phải ngưng lại?" Ông thưa: "Các người cứ lên, các người sẽ gặp may. Chúng sẽ bị trao vào tay các người." 15 Vua liền nói với ông: "Ðã bao lần, ta thề buộc ngươi là, nhân danh Ðức Chúa, ngươi chỉ được nói sự thật với ta!"16 Ông Mi-kha-giơ-hu mới nói:
"Tôi đã thấy toàn thể Ít-ra-en tán loạn trên núi
như chiên không người chăn.
Ðức Chúa phán: chúng không còn chủ nữa.
Ai nấy hãy về nhà bình an!"
17 Vua Ít-ra-en nói với vua Giơ-hô-sa-phát: "Tôi đã chẳng nói với ngài rằng: ông ta không hề tiên báo cho tôi điều may, mà chỉ toàn điều rủi đó sao?" 18 Ông Mi-kha-giơ-hu lại nói: "Vì thế các ông hãy nghe lời Ðức Chúa: tôi đã thấy Ðức Chúa ngự trên ngai, và toàn thể đạo thiên binh đứng chầu Người ở hai bên tả hữu. 19 Và Ðức Chúa phán: "Ai sẽ dụ A-kháp, vua Ít-ra-en, tiến lên, cho nó gục ngã tại Ra-mốt Ga-la-át? Và kẻ nói thế này, người nói thế kia. 20 Bấy giờ thần khí xuất hiện, đứng trước Ðức Chúa và nói: "Tôi sẽ dụ y. Ðức Chúa hỏi thần khí: "Bằng cách nào? 21 Thần khí đáp: "Tôi sẽ xuất hiện làm thần khí dối trá trên môi miệng tất cả các ngôn sứ của vua ấy. Ðức Chúa liền phán: "Ngươi sẽ lừa dối được nó và ngươi sẽ thành công. Cứ đi và làm như thế. 22 Này Ðức Chúa đã đặt thần khí dối trá trên môi miệng tất cả những ngôn sứ này của vua, vì Ðức Chúa đã phán quyết điều dữ hại vua."
23 Bấy giờ Xít-ki-gia-hu, con ông Cơ-na-a-na, đến gần vả vào mặt ông Mi-kha-giơ-hu và nói: "Thần khí của Ðức Chúa từ nơi ta đã qua đường nào mà nói với mi?" 24Ông Mi-kha-giơ-hu nói: "Rồi ngươi sẽ thấy vào ngày ngươi phải chui rúc hết phòng này sang phòng khác, để lẩn trốn." 25 Vua Ít-ra-en liền nói: "Các ngươi hãy bắt lấy Mi-kha-giơ-hu và dẫn nó tới thị trưởng A-môn, và tới hoàng tử Giô-át. 26 Các ngươi sẽ nói thế này: "Ðức vua nói như sau: giam tên này vào nhà tù và cho nó ăn uống ít thôi, cho tới khi ta trở về bình an."
Cuộc giao tranh. Một ngôn sứ can thiệp. (1 V 22:28-35)
27 Ông Mi-kha-giơ-hu liền nói: "Nếu vua trở về bình an, thì Ðức Chúa đã không dùng tôi mà phán." Ông nói tiếp: "Toàn thể các dân tộc, xin hãy nghe cho!" 28 Vua Ít-ra-en và Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa, lên Ra-mốt Ga-la-át. 29 Vua Ít-ra-en nói với vua Giơ-hô-sa-phát: "Tôi sẽ cải trang và ra trận; còn ngài, thì xin cứ mặc áo của ngài." Vua Ít-ra-en cải trang và họ ra trận. 30 Vua A-ram đã ra lệnh cho các người chỉ huy chiến xa của vua rằng: "Các ngươi không đánh ai, dù nhỏ hay lớn, chỉ đánh một mình vua Ít-ra-en thôi." 31 Khi các người chỉ huy chiến xa nhìn thấy vua Giơ-hô-sa-phát thì nói: "Vua Ít-ra-en đây rồi!" Họ bao vây tấn công vua, nhưng vua Giơ-hô-sa-phát thét lên. Ðức Chúa liền trợ giúp vua, Người làm cho chúng rời xa vua. 32 Khi thấy rằng đó không phải là vua Ít-ra-en thì các người chỉ huy chiến xa không đuổi theo nữa. 33 Một người giương cung bắn đại, lại trúng ngay vua Ít-ra-en vào giữa khớp của áo giáp. Vua liền bảo người đánh xe: "Ta bị thương rồi! Quay xe lại đi! Ðưa ta ra khỏi chiến trường!" 34 Nhưng trận chiến hôm ấy trở nên ác liệt, và người ta đã cho vua Ít-ra-en đứng trên xe, đối diện với quân A-ram cho đến chiều, và lúc mặt trời lặn thì vua chết.
trị vì, thân mẫu, chiến tranh, lực lượng, tinh binh, tinh nhuệ, thiện chiến
Tổng số Album nhạc: 601
Tổng số video: 75
Tổng số nhạc MP3: 7,245
Thư viện lời nhạc: 21,805
Ý kiến bạn đọc