Chia sẻ:
IV. Những Việc Làm Cuối Cùng Của Ông Mô-Sê. Ông Mô-Sê Qua Ðời.
Sứ mạng của ông Giô-suê
1 Ông Mô-sê đến nói những lời này với toàn thể Ít-ra-en. 2 Ông bảo họ: "Hôm nay tôi đã được một trăm hai mươi tuổi, tôi không thể đi ra đi vào được nữa, và Ðức Chúa đã bảo tôi: "Ngươi sẽ không được sang qua sông Gio-đan kia. 3 Chính Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), sẽ dẫn đầu anh (em) sang qua sông, Người sẽ tiêu diệt các dân tộc ấy cho khuất mắt anh (em), để anh (em) chiếm đất của chúng. Chính ông Giô-suê sẽ dẫn đầu anh (em) sang qua sông, như Ðức Chúa đã phán. 4 Ðức Chúa sẽ xử với chúng như đã xử với các vua người E-mô-ri là Xi-khôn và Ốc, và với đất nước của chúng: Người đã tiêu diệt chúng. 5 Ðức Chúa sẽ trao các dân tộc ấy cho anh (em), và anh (em) sẽ xử với chúng theo như tất cả mệnh lệnh tôi đã truyền cho anh (em). 6 Mạnh bạo lên, can đảm lên! Ðừng sợ, đừng run khiếp trước mặt chúng, vì chính Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), đi với anh (em); Người sẽ không để mặc, không bỏ rơi anh (em)."
7 Rồi ông Mô-sê gọi ông Giô-suê lại, và nói với ông trước mặt toàn thể Ít-ra-en: "Mạnh bạo lên, can đảm lên! Chính anh sẽ cùng với dân này vào đất Ðức Chúa đã thề với cha ông họ rằng Người sẽ ban cho họ; chính anh sẽ cho họ hưởng đất ấy làm gia nghiệp. 8 Chính Ðức Chúa đi phía trước anh, chính Người sẽ ở với anh; Người sẽ không để mặc, không bỏ rơi anh. Ðừng sợ, đừng hãi!"
Nghi thức công bố luật
9 Ông Mô-sê viết luật này và trao cho các tư tế, con cái Lê-vi, là những người sẽ kiệu Hòm Bia Giao Ước của Ðức Chúa, và cho tất cả các kỳ mục Ít-ra-en. 10 Ông Mô-sê truyền cho họ rằng: "Sau bảy năm, vào thời kỳ có năm tha nợ, trong dịp lễ Lều, 11 khi toàn thể Ít-ra-en đến để ra trình diện Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), ở nơi Người chọn, anh (em) phải đọc luật này trước toàn thể Ít-ra-en, cho họ nghe. 12 Anh (em) hãy tập hợp dân, đàn ông, đàn bà, trẻ con và người ngoại kiều ở trong các thành của anh (em), để họ nghe và để họ học cho biết kính sợ Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), và lo đem ra thực hành mọi lời của luật này. 13 Con cái họ, là những kẻ không biết, sẽ nghe và học cho biết kính sợ Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, mọi ngày anh em sống trên đất mà anh em sắp qua sông Gio-đan để chiếm hữu."
Huấn thị của Ðức Chúa
14 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Ðây sắp đến ngày ngươi phải lìa đời. Hãy gọi Giô-suê đến, và các người hãy đứng ở Lều Hội Ngộ để Ta truyền lệnh cho nó." Ông Mô-sê và ông Giô-suê ra đứng ở Lều Hội Ngộ. 15 Ðức Chúa xuất hiện trong Lều, trong cột mây và cột mây đứng ở cửa Lều.
16 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Ðây ngươi sắp nằm xuống với cha ông ngươi, và dân này sẽ chạy theo các thần mà làm điếm, các thần của người ngoại bang ở trong đất nó sắp vào; nó sẽ bỏ Ta và sẽ phá vỡ giao ước của Ta, giao ước Ta đã lập với nó. 17 Ngày ấy, Ta sẽ nổi cơn thịnh nộ với nó. Ta sẽ bỏ chúng và sẽ ẩn mặt đi không nhìn chúng. Bấy giờ nó sẽ bị thôn tính, và nhiều tai hoạ, nhiều cơn ngặt nghèo sẽ xảy ra cho nó. Ngày đó, nó sẽ nói: "Những tai hoạ này xảy ra cho tôi, phải chăng là vì Thiên Chúa không còn ở giữa tôi? 18 Phần Ta, ngày đó Ta sẽ cứ ẩn mặt đi, vì tất cả điều ác nó làm khi hướng về các thần khác.
Bài ca làm chứng
19 Bây giờ các ngươi hãy viết cho mình bài ca này, (các) ngươi hãy dạy cho con cái Ít-ra-en, hãy đặt vào miệng chúng, để Ta lấy bài ca ấy làm chứng cáo tội con cái Ít-ra-en. 20 Thật vậy, Ta sẽ đưa nó vào đất Ta đã thề hứa với cha ông nó, đất tràn trề sữa và mật, nó sẽ được ăn, được no nê, sẽ béo mập, rồi sẽ hướng về các thần khác và phụng thờ chúng, nó sẽ khinh thị Ta và phá vỡ giao ước của Ta. 21 Khi nhiều tai hoạ, nhiều cơn ngặt nghèo xảy ra cho chúng, thì bài ca này sẽ làm chứng cáo tội nó, vì dòng dõi chúng sẽ không quên lặp lại bài ca này. Thật vậy, Ta biết ý định nó đang mưu tính hôm nay, ngay cả trước khi Ta đưa nó vào đất mà Ta đã thề hứa." 22 Hôm ấy, ông Mô-sê đã viết bài ca này và dạy con cái Ít-ra-en.
23 Ðức Chúa truyền lệnh cho ông Giô-suê, con ông Nun, Người phán: "Mạnh bạo lên, can đảm lên! Chính ngươi sẽ đưa con cái Ít-ra-en vào đất mà Ta đã thề hứa với chúng; và Ta sẽ ở với ngươi."
Ðặt Luật bên Hòm Bia
24 Khi ông Mô-sê đã viết xong các lời của luật này vào một cuốn sách, từ đầu chí cuối, 25 thì ông truyền cho các thầy Lê-vi, những người kiệu Hòm Bia Giao Ước của Ðức Chúa, rằng: 26 "Hãy đem sách luật này đặt bên Hòm Bia Giao Ước của Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em; ở đó sách ấy sẽ làm chứng cáo tội anh (em). 27 Vì tôi biết anh (em) hay phản nghịch và cứng cổ: hôm nay tôi còn sống với anh em, mà anh em đã phản nghịch chống lại Ðức Chúa, huống chi là sau khi tôi chết!
Tập hợp dân để nghe bài ca
28 Hãy tập hợp lại chung quanh tôi hết mọi kỳ mục của các chi tộc anh em và các ký lục của anh em; tôi sẽ nói cho họ nghe những lời này, và lấy trời đất làm chứng cáo tội họ. 29 Vì tôi biết rằng, sau khi tôi chết, chắc chắn anh em sẽ ra hư hỏng, và sẽ đi ra ngoài con đường tôi đã truyền cho anh em; và tai hoạ sẽ xảy đến cho anh em sau này, vì anh em sẽ làm điều dữ trái mắt Ðức Chúa, để trêu giận Người bằng những việc tay anh em làm."
30 Rồi ông Mô-sê nói cho toàn thể đại hội Ít-ra-en nghe những lời của bài ca này, từ đầu chí cuối:
- Chương 32 -
Bài Ca Của Ông Mô-Sê
1 Trời hãy lắng tai, này tôi sắp kể,
đất nghe cho tường lời lẽ miệng tôi:
2 Giáo huấn của tôi như giọt mưa thánh thót,
lời tôi dạy bảo tựa sương móc nhỏ sa,
khác nào mưa rơi trên nội cỏ,
giống như nước đổ xuống đồng xanh.
3 Này tôi xưng tụng thánh danh Ðức Chúa,
trời đất hãy suy tôn Thiên Chúa ta thờ!
4 Người là Núi Ðá: sự nghiệp Người hoàn hảo,
vì mọi đường lối Người đều thẳng ngay.
Chúa tín thành, không mảy may gian dối,
Người quả là chính trực công minh.
5 Những đứa con mà Chúa đã sinh ra không tì ố
lại lỗi đạo với Người, ôi nòi giống lưu manh tà vạy!
6 Hỡi dân tộc ngu si khờ dại,
ngươi đáp đền ơn Ðức Chúa vậy sao?
Há chính Người chẳng phải cha ngươi,
Ðấng dựng nên ngươi, Ðấng tạo thành, củng cố?
7 Hãy nhớ lại những ngày xưa tháng cũ,
và ngẫm xem từng thế hệ qua rồi.
Cứ hỏi cha ngươi là người sẽ dạy,
thỉnh bậc lão thành, họ sẽ nói cho nghe.
8 Khi Ðấng Tối Cao định phần riêng cho muôn nước,
và khiến loài người khắp ngả chia tay,
thì Người vạch biên cương cho từng dân tộc
theo số các thần minh.
9 Nhưng sở hữu của Ðức Chúa chính là dân Chúa,
nhà Gia-cóp là cơ nghiệp của Người.
10 Gặp thấy nó giữa miền hoang địa,
giữa cảnh hỗn mang đầy tiếng hú rợn rùng,
Chúa ấp ủ, Chúa lo dưỡng dục,
luôn giữ gìn, chẳng khác nào con ngươi mắt Chúa.
11 Tựa chim bằng trên tổ lượn quanh, giục bầy con bay nhảy,
xoè cánh ra đỡ lấy rồi cõng con trên mình.
12 Duy một mình Ðức Chúa lãnh đạo dân;
chẳng có thần ngoại bang nào bên cạnh Chúa.
13 Người cho nó phóng ngựa trên các vùng đất cao trong xứ,
nó được ăn hoa màu đồng ruộng;
Người cho nó nếm mật ong chảy ra từ hốc đá,
nếm dầu từ tảng đá hoa cương;
14 nếm sữa bò chua và sữa chiên dê,
với mỡ chiên con, chiên đực miền Ba-san,
mỡ dê đực, với lúa mì tinh hảo;
ngươi uống máu trái nho đã hoá rượu nồng.
15 Giơ-su-run mập ra, nó hất chân đá hậu
- ngươi mập, béo, phát phì -
nó đã bỏ Thiên Chúa, Ðấng đã làm ra nó,
Núi Ðá độ trì nó, nó đã khinh thường.
16 Chúng thờ các thần xa lạ khiến Người phải ghen tương,
làm những điều ghê tởm mà trêu giận Người;
17 chúng tế những quỷ không phải là Thiên Chúa,
tế những thần chúng không biết,
những thần mới, vừa mới đến,
mà cha ông các ngươi đã không khiếp sợ.
18 Núi Ðá sinh ra ngươi, ngươi lại coi thường,
ngươi quên Thiên Chúa, Ðấng đã sinh ra ngươi.
19 Ðức Chúa thấy vậy thì khinh miệt,
vì con trai con gái Người đã trêu giận Người.
20 Người phán: "Ta sẽ ẩn mặt đi không nhìn chúng,
để xem hậu vận chúng ra sao;
vì chúng là giống nòi tráo trở,
những đứa con chẳng chút tín trung.
21 Chúng đã thờ các thần không phải là Thiên Chúa
khiến Ta phải ghen tương,
thờ những thần hư ảo mà trêu giận Ta;
Ta sẽ dùng một dân không phải là dân
khiến chúng phải ghen tương,
dùng một dân tộc ngu si mà trêu giận chúng.
22 Phải, lửa thịnh nộ đã bùng lên trong Ta,
nó đốt đến tận đáy sâu âm phủ,
thiêu huỷ đất đai với cả hoa màu,
làm chân núi đồi bốc cháy.
23 Trên chúng, Ta sẽ chồng chất tai ương,
sẽ phóng hết mũi tên của Ta vào chúng.
24 Khi vì đói, chúng phải hao mòn,
vì sốt, vì ôn dịch tàn khốc mà phải tiêu tan,
Ta sẽ gửi đến chúng nanh thú dữ,
với nọc của loài bò sát trên bụi đất.
25 Ngoài thì lưỡi gươm sẽ làm chúng mất con,
trong thì là nỗi kinh hoàng.
Cả trai tráng lẫn người trinh nữ,
trẻ đang bú cũng như người bạc đầu sẽ chung số phận.
26 Ta đã phán: Ta sẽ đập chúng tan tành,
làm cho loài người chẳng còn ai nhớ tới,
27 nếu như Ta không sợ kẻ thù xúc phạm.
Ðối thủ chúng chớ có hiểu lầm
mà nói rằng: "Chúng ta cao tay hơn,
tất cả điều đó, đâu phải là Ðức Chúa đã làm.
28 Quả thế, chúng là một dân tộc phán đoán sai lạc,
thiếu hẳn trí thông minh.
29 Nếu là người khôn ngoan, chúng sẽ hiểu điều đó,
sẽ thông suốt hậu vận của mình.
30 Làm sao một người đuổi được một ngàn người,
và hai người khiến mười ngàn người trốn chạy,
nếu không phải vì Núi Ðá của chúng đã bán chúng đi,
và Ðức Chúa đã nộp chúng rồi?
31 Vì núi đá của chúng không phải như Núi Ðá của chúng ta.
Chính kẻ thù chúng ta đều công nhận.
32 Nho của chúng lấy giống từ nho của Xơ-đôm,
từ những cánh đồng của Gô-mô-ra;
trái nho của chúng là trái nho độc,
chùm nho của chúng mới đắng làm sao!
33 Rượu của chúng là nọc mãng xà,
là chất độc giết người của rắn hổ mang.
34 Ðiều này chẳng được giữ kỹ bên Ta,
được niêm phong trong các kho tàng của Ta sao?
35 Chính Ta sẽ báo oán và đáp trả,
vào lúc mà chân chúng lảo đảo té xiêu,
vì ngày chúng lâm nạn đã gần,
và vận hạn chúng đang sầm sập tới."
36 Thật vậy, Ðức Chúa sẽ xét xử cho thần dân,
sẽ dủ lòng thương hàng tôi tớ,
khi Người thấy rằng bàn tay chúng yếu đi,
và người nô lệ, kẻ tự do cũng chẳng còn.
37 Bấy giờ Người phán: "Ðâu rồi các thần của chúng,
đâu rồi núi đá chúng ẩn thân?
38 Ðâu rồi những kẻ ăn mỡ lễ tế của chúng,
uống rượu tế chúng dâng?
Các thần đó hãy đứng lên và phù trợ các ngươi,
cho các ngươi có một nơi ẩn náu!
39 Bây giờ hãy coi đây: Ta chính là Ta,
bên cạnh Ta, chẳng có thần nào khác,
Ta cầm quyền sinh tử, Ta đánh phạt, rồi Ta lại chữa lành,
không ai cứu khỏi tay Ta được.
40 Phải, Ta giơ tay lên trời, Ta nói: Ta sống đến muôn đời!
41 Khi Ta mài lưỡi gươm sáng loé của Ta, khi Ta ra tay xét xử,
thì Ta sẽ báo oán các đối thủ của Ta, sẽ đáp trả những kẻ ghét Ta,
42 Ta sẽ làm cho các mũi tên của Ta say máu,
gươm của Ta sẽ ăn thịt:
máu những người bị giết và những tù nhân,
thịt đầu các thủ lãnh quân thù."
43 Hỡi các dân tộc, hãy reo hò mừng dân Chúa,
vì Người bắt đền nợ máu các tôi tớ của Người,
báo oán các đối thủ của Người,
và xá tội cho đất, cho dân của Người.
44 Ông Mô-sê cùng đến với ông Hô-sê-a, con ông Nun, và nói cho dân nghe tất cả những lời của bài ca này.
Luật là nguồn sống
45 Khi ông Mô-sê đã nói xong tất cả những lời ấy với toàn thể Ít-ra-en, 46 thì ông bảo họ: "Hãy để tâm vào tất cả những lời mà hôm nay tôi cảnh cáo anh em, hãy truyền những lời đó cho con cái anh em, để chúng lo đem ra thực hành tất cả những lời của Luật này. 47 Thật vậy, đó không phải là một lời trống rỗng đối với anh em, mà đó là sự sống của anh em, và nhờ lời ấy, anh em sẽ được sống trên đất mà anh em sắp qua sông Gio-đan để chiếm hữu."
Báo trước cái chết của ông Mô-sê
48 Chính ngày đó, Ðức Chúa phán với ông Mô-sê rằng: 49 "Ngươi hãy lên ngọn núi kia của dãy A-va-rim, lên ngọn núi Nơ-vô, ở đất Mô-áp, đối diện với Giê-ri-khô, và hãy nhìn xem đất Ca-na-an mà ta ban cho con cái Ít-ra-en làm sở hữu. 50 Rồi ngươi hãy chết trên ngọn núi ngươi sắp lên, và hãy về sum họp với gia tộc ngươi, cũng như A-ha-ron, anh ngươi, đã chết tại núi Ho và đã về sum họp với gia tộc. 51Bởi vì giữa con cái Ít-ra-en, các ngươi đã không trung thành với Ta tại mạch nước Mơ-ri-va ở Ca-đê, trong sa mạc Xin, và bởi vì các ngươi đã không biểu lộ sự thánh thiện của Ta giữa con cái Ít-ra-en, 52 nên ngươi chỉ được thấy đất ấy từ xa, chứ không được vào đó, vào đất Ta ban cho con cái Ít-ra-en."
- Chương 33 -
Những lời chúc phúc của ông Mô-sê
1 Ðây là lời chúc phúc mà ông Mô-sê, người của Thiên Chúa, đã chúc phúc cho con cái Ít-ra-en trước khi qua đời. 2 Ông nói:
"Ðức Chúa từ Xi-nai ngự đến, từ Xê-ia, Người chiếu soi trên họ,
Người giãi sáng từ núi Pa-ran, Người đã đến Mơ-ri-va ở Ca-đê,
vì họ, từ phía nam Người đến Sườn Núi.
3 Hẳn Chúa yêu thương các dân, toàn dân thánh ở trong tay Chúa,
và họ phục dưới chân Ngài, mỗi người nhận lấy lời Ngài phán.
4 Ông Mô-sê đã truyền cho chúng ta một Luật,
là sở hữu của cộng đồng Gia-cóp.
5 Ở Giơ-su-run đã có một vua,
khi các người đứng đầu dân tụ họp, cùng với các chi tộc Ít-ra-en.
6 Ước gì Rưu-vên sống và không chết,
và số người ít ỏi của nó tồn tại.
7 Về Giu-đa, đây là điều ông nói:
Lạy Ðức Chúa, xin nghe tiếng của Giu-đa,
xin đưa nó trở về với dân nó,
và để nó tự tay bảo vệ chính mình,
xin Ngài phù trợ nó chống lại đối phương.
8 Về Lê-vi, ông nói:
Thẻ xăm tum-mim và u-rim của Ngài
thuộc về kẻ hiếu trung với Ngài,
mà Ngài đã thử thách tại Ma-xa
và đã cùng tranh tụng bên dòng nước Mơ-ri-va;
9 nó là người đã nói về cha mẹ nó: "Tôi không nhìn thấy họ",
anh em nó, nó không nhìn nhận, con cái nó, nó không biết.
Chi tộc Lê-vi đã tuân thủ lời Ngài và đã giữ giao ước của Ngài.
10 Họ dạy những quyết định của Ngài cho nhà Gia-cóp,
luật của Ngài cho Ít-ra-en.
Họ dâng hương thơm để Ngài thưởng thức,
và lễ toàn thiêu trên bàn thờ Ngài.
11 Lạy Ðức Chúa, xin chúc phúc cho lòng dũng cảm của nó,
xin Ngài khứng nhận việc tay nó làm;
xin đập gãy lưng thù địch nó,
và ước gì những kẻ ghét nó không còn chỗi dậy được! "
12 Về Ben-gia-min, ông nói:
Là kẻ được Ðức Chúa yêu thương, nó sống yên hàn ở bên Người,
Ðấng suốt ngày che chở nó và ngự giữa núi đồi của nó.
13 Về Giu-se, ông nói:
Ðất của nó được phúc lành của Ðức Chúa:
ơn lộc từ trời, là sương móc nhỏ sa,
và từ vực sâu nằm ở phía dưới;
14 ơn lộc là những gì trổ sinh dưới ánh mặt trời,
là những gì mọc lên mỗi tuần trăng;
15 là sản phẩm hàng đầu của núi non thái cổ,
của gò nổng thiên thu;
16 là đất đai và thổ sản của nó,
hồng ân của Ðấng ngự giữa bụi gai.
Ước chi những phúc lành ấy xuống trên đầu Giu-se,
trên đỉnh đầu người được thánh hiến giữa anh em mình!
17 Nó là con bò mộng đầu lòng của Chúa, chúc nó được vinh hiển!
Sừng nó là sừng trâu, nó dùng để quật ngã các dân,
một trật trên khắp cùng cõi đất.
Ðó là vạn vạn người Ép-ra-im, đó là ngàn ngàn quân Mơ-na-se.
18 Về Dơ-vu-lun, ông nói:
Hãy vui mừng, hỡi Dơ-vu-lun, trong các chuyến đi của ngươi,
và hỡi Ít-xa-kha, trong lều trại của mình.
19 Họ gọi các dân lên núi, ở đó họ dâng những lễ tế luật truyền;
họ hút về tài nguyên của biển và các kho tàng ẩn giấu dưới cát.
20 Về Gát, ông nói: Chúc tụng Ðấng cho Gát được thênh thang!
Như sư tử cái, nó phục sẵn, nó xé mồi, cả vai lẫn đầu.
21 Nó coi sản phẩm đầu mùa là của nó,
vì trong đó có phần dành cho người lãnh đạo;
nó đến với các người đứng đầu dân,
nó thực hành sự công chính của Ðức Chúa
và các quyết định của Người về Ít-ra-en.
22 Về Ðan, ông nói:
Ðan là sư tử con chồm lên từ miền Ba-san.
23 Về Náp-ta-li, ông nói: Náp-ta-li được no đầy hồng ân
và chứa chan phúc lành của Ðức Chúa;
nó hãy chiếm phía tây và phía nam.
24 Về A-se, ông nói:
Ước gì nó được chúc phúc hơn các người con khác!
Ước gì nó được anh em mình ưu ái, và được dầm chân trong dầu!
25 Ước gì then cửa của ngươi bằng sắt bằng đồng,
và sức mạnh của ngươi bền bỉ như ngày đời ngươi!
26 Hỡi Giơ-su-run, chẳng có ai như Thiên Chúa,
Người ngự đến giúp ngươi, lẫm liệt uy hùng,
xa giá Người là trời cao mây thẳm.
27 Thiên Chúa của thời thái cổ là một nơi ẩn náu;
dưới đất này, cánh tay Người đã hành động từ xưa;
Người xua đuổi kẻ thù cho khuất mắt ngươi,
và Người phán: "Hãy tiêu diệt.
28 Ít-ra-en sống yên hàn; suối Gia-cóp là dòng suối biệt lập,
trong miền đất có lúa mì và rượu mới,
ở đó, cả trời cũng nhỏ sương.
29 Hỡi Ít-ra-en, ngươi thật có phúc!
Ai được như ngươi, hỡi dân được Ðức Chúa cứu?
Người là thuẫn đỡ cứu giúp ngươi,
là lưỡi gươm đem lại cho ngươi chiến thắng.
Các kẻ thù ngươi sẽ nịnh bợ cầu thân,
còn ngươi sẽ chà đạp các đỉnh cao của chúng."
- Chương 34 -
Ông Mô-sê qua đời
1 Từ đồng bằng Mô-áp, ông Mô-sê lên núi Nơ-vô, tới Pít-ga, đối diện với Giê-ri-khô, và Ðức Chúa cho ông xem thấy tất cả miền đất: miền Ga-la-át cho đến Ðan, 2 tất cả Náp-ta-li, miền đất Ép-ra-im và Mơ-na-se, tất cả miền đất Giu-đa cho đến Biển Tây, 3 miền Ne-ghép, vùng sông Gio-đan, thung lũng Giê-ri-khô là thành Chà Là, cho đến Xô-a. 4 Ðức Chúa phán với ông: "Ðây là miền đất Ta đã thề hứa với Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp, khi nói: "Ta sẽ ban đất ấy cho dòng dõi ngươi. Ta đã cho ngươi thấy tận mắt, nhưng ngươi sẽ không được qua đó."
5 Ông Mô-sê, tôi trung của Ðức Chúa, qua đời tại đó, trong đất Mô-áp, theo lệnh Ðức Chúa. 6 Ông được mai táng trong thung lũng, ở miền đất Mô-áp, đối diện với Bết Pơ-o. Cho đến ngày hôm nay, không ai biết mộ ông ở đâu. 7 Khi chết, ông Mô-sê thọ một trăm hai mươi tuổi, mắt không mờ, khí lực không giảm. 8 Con cái Ít-ra-en khóc ông Mô-sê trong đồng bằng Mô-áp ba mươi ngày; rồi những ngày than khóc thọ tang ông Mô-sê chấm dứt. 9 Ông Giô-suê, con ông Nun, đã được đầy thần khí khôn ngoan, vì ông Mô-sê đã đặt tay trên ông. Con cái Ít-ra-en nghe ông và làm như Ðức Chúa đã truyền cho ông Mô-sê.
10 Trong Ít-ra-en, không còn xuất hiện một ngôn sứ nào như ông Mô-sê, người mà Ðức Chúa biết rõ, mặt giáp mặt. 11 Ðức Chúa đã sai ông thực hiện mọi điềm thiêng dấu lạ tại nước Ai-cập, phạt Pha-ra-ô cùng tất cả bề tôi và cả nước. 12 Ông Mô-sê đã biểu dương tất cả sức mạnh bàn tay ông và gây tất cả nỗi kinh hoàng lớn lao trước mắt toàn thể Ít-ra-en.
toàn thể, hôm nay, tuổi tôi, không thể, ra đi, thiên chúa, anh em, tiêu diệt, dân tộc, khuất mắt, tất cả, mệnh lệnh, mạnh bạo, can đảm
Tổng số Album nhạc: 601
Tổng số video: 75
Tổng số nhạc MP3: 7,245
Thư viện lời nhạc: 21,805
Ý kiến bạn đọc