Chia sẻ:
Chiếm Khoóc-ma
1 Vua A-rát, người Ca-na-an, cư ngụ tại Ne-ghép, nghe biết Ít-ra-en theo đường A-tha-rim mà tới, thì đã tấn công Ít-ra-en và bắt được một số tù binh. 2 Bấy giờ Ít-ra-en đã khấn với Ðức Chúa lời khấn như sau: "Nếu Ngài trao dân này vào tay con, con sẽ tru diệt các thành của nó." 3 Ðức Chúa đã nhận lời Ít-ra-en mà trao người Ca-na-an cho họ, và họ đã tru diệt chúng cùng với các thành của chúng. Người ta đã đặt tên cho nơi đó là Khoóc-ma.
Con rắn đồng
4 Từ núi Ho, họ lên đường theo đường Biển Sậy, vòng qua lãnh thổ Ê-đôm; trong cuộc hành trình qua sa mạc, dân Ít-ra-en mất kiên nhẫn. 5 Họ kêu trách Thiên Chúa và ông Mô-sê rằng: "Tại sao lại đưa chúng tôi ra khỏi đất Ai-cập, để chúng tôi chết trong sa mạc, một nơi chẳng có bánh ăn, chẳng có nước uống? Chúng tôi đã chán ngấy thứ đồ ăn vô vị này."
6 Bấy giờ Ðức Chúa cho rắn độc đến hại dân. Chúng cắn họ, khiến nhiều người Ít-ra-en phải chết. 7 Dân đến nói với ông Mô-sê: "Chúng tôi đã phạm tội, vì đã kêu trách Ðức Chúa và kêu trách ông. Xin ông khẩn cầu Ðức Chúa để Người xua đuổi rắn xa chúng tôi." Ông Mô-sê khẩn cầu cho dân. 8 Ðức Chúa liền nói với ông: "Ngươi hãy làm một con rắn và treo lên một cây cột. Tất cả những ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đó, sẽ được sống." 9 Ông Mô-sê bèn làm một con rắn bằng đồng và treo lên một cây cột. Và hễ ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống.
Những chặng đường sang hữu ngạn sông Gio-đan
10 Con cái Ít-ra-en đã lên đường và đóng trại ở Ô-vốt. 11 Rồi họ lại rời Ô-vốt lên đường và đóng trại ở I-giê Ha A-va-rim trong sa mạc, đối diện với Mô-áp, ở phía đông. 12 Từ đó họ lên đường và đóng ở suối De-rét. 13 Từ đây họ lên đường và đóng trại ở bên kia suối Ác-nôn. Suối này nằm trong sa mạc, khởi từ biên giới E-mô-ri. Vì suối Ác-nôn là biên giới Mô-áp phân ranh Mô-áp với E-mô-ri. 14 Bởi thế có lời trong cuốn "Chiến sử của Ðức Chúa" rằng:
"Ðánh chiếm Va-hếp tại Xu-pha, đánh chiếm luôn suối Ác-nôn,
15 cả triền suối chạy dài tới khu vực A, dọc theo biên giới Mô-áp."
16 Và từ đó họ đi tới Bơ-e.
Ðây chính là giếng mà Ðức Chúa đã nói đến, khi phán với ông Mô-sê: "Hãy tập họp dân lại, và Ta sẽ ban nước cho chúng."
17 Bấy giờ Ít-ra-en xướng lên bài ca này:
"Vọt lên đi nào, mạch giếng ơi!
Các bạn hãy ca mừng giếng nước!
18 Giếng xưa kia bậc thủ lãnh đã đào,
hàng quyền quý của dân đã khơi
bằng phủ việt, bằng quyền trượng các ngài!"
19 Từ Mát-ta-na tới Na-kha-li-ên, và từ Na-kha-li-ên tới Ba-mốt. 20 Rồi từ Ba-mốt tới thung lũng nằm trong vùng quê Mô-áp, gần đỉnh Pít-ga, đối diện với sa mạc.
Chiếm miền hữu ngạn sông Gio-đan (Ðnl 2:26-3:11)
21 Bấy giờ Ít-ra-en sai các sứ giả đến thưa với Xi-khôn, vua dân E-mô-ri, rằng: 22 "Xin để tôi đi qua đất của ngài; tôi sẽ không băng qua ruộng rẫy, vườn nho, không uống nước giếng; nhưng sẽ cứ vương lộ mà đi, cho tới khi ra khỏi biên giới của ngài." 23 Nhưng vua Xi-khôn không cho Ít-ra-en băng qua bờ cõi của ông, lại còn tập họp toàn dân, ra chặn đường Ít-ra-en trong sa mạc. Tới Gia-hát, ông giao chiến với Ít-ra-en. 24 Ít-ra-en vung kiếm giết họ và chiếm đất từ Ác-nôn cho tới Giáp-bốc, đến tận biên giới con cái Am-mon. Gia-de là biên giới con cái Am-mon.25 Ít-ra-en đã chiếm lấy tất cả các thành đó và lưu lại trong các thành của người E-mô-ri ở Khét-bôn và các thị trấn phụ thuộc. 26 Khét-bôn quả là kinh thành của Xi-khôn, vua dân E-mô-ri, người đã từng giao tranh với đời vua trước của Mô-áp và chiếm toàn bộ lãnh thổ của vua này cho tới Ác-nôn.
27 Vì thế, thi nhân có lời rằng:
"Hãy đến Khét-bôn mà xây dựng lại,
cho kinh thành Xi-khôn được củng cố!
28 Vì lửa cháy bốc ra từ Khét-bôn và hoả tai từ phố phường Xi-khôn
đã huỷ diệt thành A của Mô-áp
và bọn lãnh chúa trên các điểm cao suối Ác-nôn.
29 Khốn cho mi, Mô-áp hỡi! Này dân Cơ-mốt, ngươi mạt vận rồi!
Con trai ngươi bị đuổi xua chạy trốn,
con gái ngươi bị nộp cho Xi-khôn, vua E-mô-ri.
30 Ruộng rẫy của chúng bị huỷ hoại từ Khét-bôn cho tới Ði-vôn.
Chúng tôi đã nổi lửa đốt phá từ Nô-phác cho tới Mê-đơ-va."
31 Ít-ra-en đã định cư trên đất người E-mô-ri.
32 Ông Mô-sê sai người đi do thám Gia-de: họ đã chiếm các thị trấn phụ thuộc và trục xuất người E-mô-ri cư ngụ tại đó.
33 Rồi họ đổi hướng và lên đường đi Ba-san. Vua Ba-san là Ốc, cùng toàn thể dân của ông ra chặn đường, để giao chiến với họ tại Ét-re-i. 34 Nhưng Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Ðừng sợ nó, vì Ta đã trao nó cùng tất cả dân cư và đất đai của nó vào tay ngươi. Ngươi hãy xử với nó như đã xử với Xi-khôn, vua dân E-mô-ri ở Khét-bôn." 35 Thế là họ đánh bại vua ấy, con cái và toàn dân ông, không để sót một người nào, và họ đã chiếm lấy đất của ông.
- Chương 22 -
1 Sau đó con cái Ít-ra-en lại lên đường và đóng trại ở thảo nguyên Mô-áp, bên kia sông Gio-đan, đối diện với Giê-ri-khô.
Vua Mô-áp cầu cứu ông Bi-lơ-am
2 Vua Ba-lác, con vua Xíp-po, đã thấy tất cả những gì Ít-ra-en gây cho người E-mô-ri. 3 Người Mô-áp khiếp sợ trước đám dân đó, vì họ quá đông.
Mô-áp kinh hãi phải đối đầu với con cái Ít-ra-en.
4 Mô-áp nói với các kỳ mục Ma-đi-an rằng: "Này đám người ấy sẽ ngốn hết chung quanh chúng ta, như bò ngốn cỏ ngoài đồng."
5 Vua liền sai các sứ giả đến mời Bi-lơ-am, con của Bơ-o, ở Pơ-tho, gần sông Cả, trong đất của con cái Am-mon. Vua nói: "Này, có một dân đã ra khỏi Ai-cập, lan tràn khắp xứ và hiện đang đóng trại đối diện với ta. 6 Bây giờ xin ông đến nguyền rủa dân đó cho ta, vì nó mạnh hơn ta. May ra nhờ thế ta có thể đánh bại được nó và đuổi nó ra khỏi lãnh thổ của ta. Vì ta biết kẻ nào được ông chúc phúc thì được phúc và kẻ nào bị ông nguyền rủa thì mắc hoạ."
7 Các kỳ mục Mô-áp và các kỳ mục Ma-đi-an đã lên đường, cầm theo tiền thù lao cho lời sấm; họ tới gặp ông Bi-lơ-am và chuyển tới ông lời của vua Ba-lác. 8 Ông nói với họ: "Mời các ông qua đêm ở đây, rồi tôi sẽ trả lời cho các ông theo như Ðức Chúa nói với tôi." Vậy các thủ lãnh Mô-áp đã ở lại với ông Bi-lơ-am. 9 Thiên Chúa đến với ông Bi-lơ-am và phán rằng: "Những kẻ đang ở với ngươi là ai đó?"10 Ông Bi-lơ-am thưa lại với Thiên Chúa: "Ba-lác, con của Xíp-po, vua Mô-áp, đã sai họ đến nói với tôi rằng: 11 Này, đám dân ra khỏi Ai-cập nay đã lan tràn khắp xứ; xin ông đến nguyền rủa nó cho ta. May ra nhờ thế ta có thể giao tranh với nó và đuổi nó đi." 12 Bấy giờ Thiên Chúa phán bảo ông Bi-lơ-am: "Ngươi không được đi với chúng! Không được nguyền rủa dân đó, vì nó đã được chúc phúc." 13 Sáng hôm sau ông Bi-lơ-am trỗi dậy và nói với các thủ lãnh vua Ba-lác đã sai đến, rằng: "Các ông hãy trở về xứ các ông; Ðức Chúa đã từ chối không để cho tôi đi với các ông." 14 Vậy các thủ lãnh Mô-áp trỗi dậy, trở về với vua Ba-lác và nói: "Ông Bi-lơ-am đã từ chối không chịu cùng đến với chúng tôi."
15 Một lần nữa vua Ba-lác lại sai các thủ lãnh đông hơn và có thế giá hơn những người trước. 16 Họ đến gặp ông Bi-lơ-am và thưa rằng: "Vua Ba-lác, con của vua Xíp-po nói thế này: Ông đừng ngại đến với ta; 17 chắc chắn ta sẽ hết sức trọng đãi ông, và tất cả những gì ông bảo, ta sẽ làm; ông cứ đến nguyền rủa dân ấy giúp ta." 18 Nhưng ông Bi-lơ-am trả lời và nói với bầy tôi vua Ba-lác rằng: "Vua Ba-lác có cho tôi một nhà đầy bạc đầy vàng, tôi cũng chẳng làm gì trái lệnh Ðức Chúa, Thiên Chúa của tôi được, dù việc lớn hay việc nhỏ. 19 Nhưng bây giờ, cả các ông nữa, mời các ông cũng nghỉ đêm ở đây, và tôi sẽ biết Ðức Chúa có phán thêm điều gì với tôi không." 20 Ðêm ấy Thiên Chúa đến với ông Bi-lơ-am và phán bảo ông: "Những người ấy đến, không phải để gọi ngươi đó sao? Cứ trỗi dậy, đi với chúng. Nhưng ngươi chỉ được làm điều Ta bảo ngươi." 21 Sáng ngày, ông Bi-lơ-am trỗi dậy, thắng con lừa cái của mình và lên đường với các thủ lãnh Mô-áp.
Con lừa cái của ông Bi-lơ-am
22 Cơn thịnh nộ của Thiên Chúa bừng lên vì ông đã ra đi, và thần sứ của Ðức Chúa đứng trên đường chận lối ông đi. Ông cỡi con lừa cái của mình, có hai tiểu đồng đi theo. 23 Khi con lừa thấy thần sứ của Ðức Chúa đứng trên đường, gươm trần trong tay, thì nó tránh đường, đi xuống ruộng. Ông Bi-lơ-am đánh con lừa cho nó lên trên đường.
24 Bấy giờ thần sứ của Ðức Chúa đứng chặn tại một đường mòn giữa các vườn nho, tả hữu có tường. 25 Con lừa cái trông thấy thần sứ của Ðức Chúa thì đi ép vào tường khiến chân ông Bi-lơ-am bị cọ xát. Ông lại đánh nó.
26 Thần sứ của Ðức Chúa lại đi tới và đứng ở một nơi chật hẹp đến nỗi không còn chỗ tránh qua bên tả bên hữu. 27 Con lừa trông thấy thần sứ của Ðức Chúa, liền nằm bẹp xuống bên dưới ông Bi-lơ-am. Ông Bi-lơ-am nổi nóng lại dùng gậy đánh con lừa.
28 Bấy giờ Ðức Chúa liền mở miệng con lừa; nó nói với ông Bi-lơ-am: "Tôi đã làm gì ông, mà ông lại đánh tôi những ba lần?" 29 Ông Bi-lơ-am nói với con lừa: "Vì mày đã ngạo tao. Tao mà có sẵn chiếc gươm trong tay, thì tao đã giết mày rồi!" 30 Con lừa nói với ông Bi-lơ-am: "Tôi không phải là con lừa cái của ông, mà ông đã cỡi mãi cho tới ngày hôm nay sao? Tôi có quen làm như vậy với ông bao giờ chưa?" Ông đáp: "Chưa bao giờ."
31 Bấy giờ Ðức Chúa mới mở mắt cho ông Bi-lơ-am thấy thần sứ của Ðức Chúa trên đường, gươm trần trong tay. Ông quỳ xuống, sấp mặt sát đất. 32 Thần sứ của Ðức Chúa nói với ông: "Tại sao ngươi đánh con lừa của ngươi những ba lần? Này, chính Ta đứng ra chặn đường ngươi, vì trước mặt Ta, con đường này nguy hiểm. 33 Con lừa cái thấy Ta, thì nó đã tránh mặt Ta những ba lần. Giả như nó không tránh mặt Ta, thì chắc chắn Ta đã giết chết ngươi, còn nó thì Ta đã để cho sống." 34 Ông Bi-lơ-am thưa với thần sứ của Ðức Chúa: "Tôi đã trót phạm tội, vì tôi không biết là Ngài đứng chặn đường không cho tôi đi. Bây giờ nếu Ngài thấy là không được, thì tôi sẽ quay về nhà." 35 Thần sứ của Ðức Chúa nói với ông Bi-lơ-am: "Ngươi cứ đi với các người ấy; nhưng ngươi chỉ được nói điều Ta bảo ngươi." Thế là ông Bi-lơ-am cùng đi với các thủ lãnh của vua Ba-lác.
Ông Bi-lơ-am và vua Ba-lác
36 Khi ông Ba-lác nghe tin ông Bi-lơ-am tới, thì ra đón ông tại kinh thành Mô-áp, trên ranh giới Ác-nôn, ở điểm chót của ranh giới. 37 Vua Ba-lác nói với ông Bi-lơ-am: "Nào tôi đã chẳng cho người đến mời ông sao? Tại sao ông lại không đến với tôi? Dễ thường tôi không đủ khả năng trọng đãi ông?" 38 Ông Bi-lơ-am thưa lại với vua Ba-lác: "Này tôi đã đến với ông đây. Nhưng tôi có thể nói gì bây giờ? Lời nào Thiên Chúa đặt vào miệng tôi thì tôi nói thôi."
39 Ông Bi-lơ-am cùng đi với vua Ba-lác; họ tới Kia-giát Khu-xốt. 40 Vua Ba-lác sát tế bò chiên và gửi biếu ông Bi-lơ-am và các thủ lãnh đang ở với ông này. 41 Sáng hôm sau vua Ba-lác mời ông Bi-lơ-am tới, và đưa ông lên Ba-mốt Ba-an; từ đây ông nhìn thấy phần cuối trại của dân.
- Chương 23 -
1 Ông Bi-lơ-am thưa với vua Ba-lác: "Xin xây cho tôi bảy bàn thờ ngay tại đây, liệu ở đây cho tôi bảy con bò mộng và bảy con cừu đực." 2 Vua Ba-lác làm như ông Bi-lơ-am nói. Và vua Ba-lác cùng ông Bi-lơ-am dâng một con bò mộng và một con cừu đực tại mỗi bàn thờ. 3 Ông Bi-lơ-am thưa với vua Ba-lác: "Xin ngài đứng cạnh lễ toàn thiêu của ngài; còn tôi, tôi sẽ đi. Có khi Ðức Chúa sẽ hiện ra cho tôi gặp Người; và Người cho tôi thấy gì, tôi sẽ tỏ cho ngài biết." Và ông đi lên một ngọn đồi hoang.
Lời sấm của Bi-lơ-am
4 Thiên Chúa đón gặp ông Bi-lơ-am, và ông thưa với Người: "Tôi đã sắp đặt bảy bàn thờ và đã dâng một con bò mộng và một con cừu đực tại mỗi bàn thờ." 5 Bấy giờ Ðức Chúa đặt một lời vào miệng ông Bi-lơ-am, và bảo ông rằng: "Hãy trở về với Ba-lác và nói như sau." 6 Ông trở về với vua, thì này vua đang đứng cạnh lễ toàn thiêu cùng với tất cả các thủ lãnh Mô-áp. 7 Ông cất tiếng đọc bài thơ của mình như sau:
"Từ A-ram, Ba-lác vua Mô-áp đã cho mời tôi đến
từ các vùng đồi núi phía đông:
Hãy đến mà trù Gia-cóp cho ta, hãy đến mà rủa Ít-ra-en!
8 Làm sao tôi trù được kẻ Thượng Ðế không trù?
Làm sao tôi rủa được kẻ Ðức Chúa không rủa?
9 Thật ra, tôi đã thấy nó từ các đỉnh núi cao,
từ các ngọn đồi, tôi đã nhìn ngắm nó:
Nó là một dân được tách biệt;
không bị xếp đồng hàng với chư dân.
10 Ai đếm được bụi đất của Gia-cóp?
Ai điểm được một phần tư của Ít-ra-en?
Ước chi tôi được chết cái chết của người công chính,
và tôi được mãn phần như họ."
11 Vua Ba-lác nói với ông Bi-lơ-am: "Ông làm gì ta thế? Ta đưa ông tới để ông nguyền rủa kẻ thù của ta, thế mà, này ông chỉ chúc phúc thôi!" 12 Ông trả lời và nói: "Tôi lại không phải lo nói điều Ðức Chúa đặt vào miệng tôi sao?" 13 Vua Ba-lác nói với ông: "Mời ông đi chỗ khác với ta, từ nơi ấy ông sẽ thấy dân; ông sẽ chỉ thấy phần cuối của nó, chứ không thấy hết đâu. Từ nơi ấy, ông hãy nguyền rủa nó cho ta."14 Bấy giờ vua đưa ông ấy tới cánh đồng Xô-phim, lên ngọn Pít-ga, rồi xây bảy bàn thờ, và dâng một con bò mộng và một con cừu đực làm lễ toàn thiêu tại mỗi bàn thờ. 15 Ông Bi-lơ-am thưa với vua Ba-lác: "Xin ngài đứng đây, bên các lễ toàn thiêu của ngài, còn tôi sẽ đi gặp Thiên Chúa ở đàng kia." 16 Ðức Chúa đón ông Bi-lơ-am, Người đặt vào miệng ông một lời và bảo ông rằng: "Hãy trở về với Ba-lác và nói như sau." 17 Ông trở về với vua, thì này vua đang đứng bên các lễ toàn thiêu của mình cùng với các thủ lãnh Mô-áp. Vua Ba-lác hỏi: "Ðức Chúa đã nói gì thế?" 18 Ông Bi-lơ-am cất tiếng đọc bài thơ của mình như sau:
"Này vua Ba-lác, đứng dậy mà nghe,
hãy lắng tai nghe tôi, hỡi con của Xíp-po:
19 Thiên Chúa không phải là phàm nhân mà gian ngoa được,
cũng chẳng là con người mà phải hối hận.
Phải chăng Người nói mà không làm?
Hay Người phán mà không thực hiện?
20 Này Chúa bắt tôi phải chúc phúc,
tôi sẽ chúc phúc mà không tiếc lời.
21 Tôi đã không thấy gian ác nơi Gia-cóp,
cũng chẳng gặp áp bức trong Ít-ra-en.
Ðức Chúa, Thiên Chúa của nó, hằng kề bên,
tiếng "vạn tuế Ðức Vua" trỗi vang lừng.
22 Thiên Chúa đã đưa nó ra khỏi Ai-cập,
Người là sức mạnh của nó tựa sừng trâu.
23 Vì chẳng có tiếng trù hại Gia-cóp,
cũng không có lời rủa chống Ít-ra-en.
Mà người ta còn nói về Gia-cóp
và Ít-ra-en: Thiên Chúa làm gì vậy?
24 Này một dân chỗi dậy như sư tử cái,
như sư tử đực, nó chồm lên.
nó không nằm xuống khi chưa nuốt mồi,
chưa uống máu những người nó đã giết."
25 Vua Ba-lác nói với ông Bi-lơ-am: "Nếu ông không nguyền rủa nó được, thì ít ra đừng chúc phúc cho nó!" 26 Nhưng ông Bi-lơ-am trả lời và nói với vua Ba-lác: "Tôi đã không thưa với ngài là tôi phải làm tất cả những gì Ðức Chúa phán bảo sao?"
27 Vua Ba-lác lại nói với ông Bi-lơ-am: "Ðến đây, ta sẽ đưa ông đi nơi khác, may ra tại đó Thiên Chúa sẽ chấp thuận cho ông nguyền rủa nó cho ta." 28 Vua Ba-lác đưa ông Bi-lơ-am lên ngọn Pơ-o, là ngọn núi đối diện với sa mạc. 29 Ông Bi-lơ-am nói với vua Ba-lác: "Xin xây cho tôi bảy bàn thờ ngay tại đây, liệu ở đây cho tôi bảy con bò mộng và bảy con cừu đực." 30 Vua Ba-lác làm như ông Bi-lơ-am nói và ông đã dâng một con bò mộng và một con cừu đực làm lễ toàn thiêu tại mỗi bàn thờ.
- Chương 24 -
1 Khi ông Bi-lơ-am thấy Ðức Chúa vui lòng chúc phúc cho Ít-ra-en, thì ông không đi tìm lời trù rủa như mấy lần trước, nhưng quay mặt về phía sa mạc. 2 Ông Bi-lơ-am ngước mắt lên và nhìn thấy Ít-ra-en đóng trại theo chi tộc của họ. Thần khí Thiên Chúa ở trên ông, 3 ông liền cất tiếng đọc bài thơ sau đây:
"Sấm ngôn của Bi-lơ-am, con Bơ-o,
sấm ngôn của người mắt vẫn mở.
4 Sấm ngôn của người nghe các lời Thiên Chúa,
người ngắm nhìn thị kiến Ðấng Toàn Năng,
của người ngủ mà mắt vẫn mở trong lúc xuất thần.
5 Hỡi Gia-cóp, lều bạt của ngươi đẹp biết mấy!
Hỡi Ít-ra-en, đẹp biết mấy doanh trại của ngươi!
6 Như thung lũng trải dài, như vườn cạnh bờ sông,
như lô hội Ðức Chúa đã trồng,
như hương nam mọc bên dòng nước.
7 Từ các bồn của nó, nước tràn ra,
và hạt giống nó được tưới dồi dào.
Vua của nó cao cả hơn A-gác,
và vương quốc nó được tôn vinh.
8 Thiên Chúa đã đưa nó ra khỏi Ai-cập,
Người là sức mạnh của nó tựa sừng trâu.
Nó sẽ nuốt chư dân thù nghịch nó.
Xương của chúng, nó sẽ nghiền nát tan
và dùng tên bắn gục quân thù.
9 Nó phục xuống, nằm yên như sư tử.
Nó tựa sư tử cái, ai nào dám tấn công?
Phúc thay kẻ chúc phúc cho ngươi!
Và khốn cho kẻ trù rủa ngươi!"
10 Vua Ba-lác nổi giận với ông Bi-lơ-am. Vua đập tay và nói với ông Bi-lơ-am: "Ta đã vời ông đến để ông nguyền rủa quân thù của ta, nhưng này, đã ba lần ông chỉ chúc phúc cho nó. 11 Bây giờ ông hãy về đi. Ta đã nói ta sẽ trọng đãi ông, nhưng này Ðức Chúa không cho ông được trọng đãi." 12 Ông Bi-lơ-am thưa vua Ba-lác: "Tôi đã không nói với các sứ giả ngài sai đến với tôi thế này sao, là 13 vua Ba-lác có cho tôi một nhà đầy bạc đầy vàng, tôi cũng không thể trái lệnh Ðức Chúa, mà tự ý làm điều gì, dù tốt hay xấu; Ðức Chúa nói sao, tôi nói vậy. 14 Bây giờ tôi sắp về với dân tôi. Này, tôi nói cho ngài biết điều mà dân (Ít-ra-en) sẽ làm cho dân ngài trong những ngày gần đây." 15 Rồi ông cất tiếng đọc bài thơ của mình như sau:
"Sấm ngôn của Bi-lơ-am, con Bơ-o,
sấm ngôn của người mắt vẫn mở.
16 Sấm ngôn của người nghe các lời Thiên Chúa,
và biết những tư tưởng của Ðấng Tối Cao,
được Ðấng Toàn Năng cho nhìn linh thị,
của người ngủ mà mắt vẫn mở trong lúc xuất thần.
17 Tôi thấy nó, nhưng bây giờ chưa phải lúc,
tôi nhìn, nhưng chưa thấy nó kề bên;
một vì sao xuất hiện từ Gia-cóp,
một vương trượng trỗi dậy từ Ít-ra-en
sẽ đập vào màng tang Mô-áp, đánh vỡ sọ tất cả con cái Sết,
18 và xâm chiếm Ê-đôm,
cả Xê-ia cũng bị xâm chiếm nữa.
Ít-ra-en sẽ biểu dương sức mạnh,
19 Gia-cóp sẽ thống trị quân thù,
và tiêu diệt kẻ trốn khỏi thành phố."
20 Khi thấy A-ma-lếch, ông cất tiếng đọc câu thơ như sau:
"A-ma-lếch đứng đầu chư dân
nhưng hậu vận nó sẽ muôn đời tận tuyệt."
21 Khi thấy người Kê-ni, ông cất tiếng đọc câu thơ như sau:
"Hiện nay dinh thự ngươi kiên cố,
và tổ ấm ngươi được đặt trên đá tảng.
22 Nhưng Ca-in sẽ phải tiêu vong,
ngươi sẽ bị Át-sua cầm tù, biết đến khi nao? "
23 Và ông cất tiếng đọc câu thơ như sau:
"Ôi, khi Thiên Chúa ra tay, ai nào sống nổi!
24 Tàu bè từ Kít-tim đến, đàn áp Át-sua, đàn áp Ê-ve,
nhưng chính nó cũng muôn đời tận tuyệt."
25 Sau đó ông Bi-lơ-am đứng dậy lên đường về xứ, còn vua Ba-lác cũng đường mình mà đi.
- Chương 25 -
Ít-ra-en tại Pơ-o
1 Khi trú ngụ tại Sít-tim, dân Ít-ra-en bắt đầu dâm đãng với gái Mô-áp. 2 Bọn này rủ rê dân thờ cúng các thần của chúng; dân đã ăn uống và thờ lạy các thần của chúng. 3 Ít-ra-en bán mình cho Ba-an Pơ-o và Ðức Chúa nổi cơn thịnh nộ với họ.
4 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Hãy đem tất cả các thủ lãnh của dân ra ngoài nắng mà treo lên trước mặt Ðức Chúa, để Ðức Chúa nguôi cơn thịnh nộ với Ít-ra-en." 5 Ông Mô-sê nói với các thẩm phán: "Mỗi người trong anh em hãy giết những kẻ đã bán mình cho Ba-an Pơ-o."
6 Bỗng một người trong số con cái Ít-ra-en xuất hiện, dẫn theo một gái Ma-đi-an về nhà, ngay trước mắt ông Mô-sê và toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en lúc ấy đang khóc lóc tại cửa Lều Hội Ngộ. 7 Thấy vậy, ông Pin-khát, con của E-la-da, cháu tư tế A-ha-ron, liền đứng lên giữa cộng đồng, cầm một chiếc giáo trong tay, 8 đi theo người Ít-ra-en vào tận phòng hắn và đâm cả hai người, gã đàn ông Ít-ra-en và mụ đàn bà kia ngay giữa bụng. Thế là chấm dứt tai ương đe doạ con cái Ít-ra-en. 9 Số người chết trong tai ương đó, là 24,000.
10 Ðức Chúa phán bảo ông Mô-sê rằng: 11 "Pin-khát con của E-la-da, cháu tư tế A-ha-ron, đã ngăn Ta trút cơn phẫn nộ xuống con cái Ít-ra-en, khi nó cũng nổi ghen như Ta, chống lại bọn người kia. Vì vậy Ta không tiêu diệt con cái Ít-ra-en trong cơn ghen của Ta. 12 Cho nên, ngươi hãy bảo nó: Này, Ta ban cho nó giao ước bình an của Ta. 13 Ðối với nó, cũng như con cháu nó sau này, đó sẽ là giao ước bảo đảm cho nó chức tư tế đời đời, bởi vì nó đã nổi ghen cho Thiên Chúa của nó, và làm cho con cái Ít-ra-en được xá tội."
14 Người Ít-ra-en đã bị đâm cùng với người đàn bà Ma-đi-an tên là Dim-ri, con của Xa-lu, đứng đầu một gia tộc thuộc Si-mê-ôn. 15 Và người đàn bà Ma-đi-an bị đâm tên là Cót-bi, con gái ông Xua, ông này là thủ lãnh các dòng họ một gia tộc Ma-đi-an.
16 Ðức Chúa phán bảo ông Mô-sê rằng: 17 "Hãy tấn công quân Ma-đi-an và giết chúng đi. 18 Vì chúng đã tấn công các ngươi, và dùng mưu mô quỷ quyệt đối với các ngươi trong vụ Pơ-o và vụ Cót-bi, con gái một thủ lãnh Ma-đi-an, chị em của chúng, kẻ đã bị đâm chết ngày xảy ra tai ương trong vụ Pơ-o."
VIII. Quy Ðịnh Mới
Kiểm tra
19 Sau tai ương đó,
Tổng số Album nhạc: 601
Tổng số video: 75
Tổng số nhạc MP3: 7,245
Thư viện lời nhạc: 21,805
Ý kiến bạn đọc