HỢP NHẤT VÀ YÊU THƯƠNG, NHỮNG CẢM TÌNH NỒNG CHÁY...Bữa tiệc Vượt Qua đã kết liễu, nhưng nguồn yêu của Bí Tích Thánh Thể vẫn chảy dạt dào trong lòng các môn đệ. Như đối lại những ngọn bạch lạp cháy to, làm sáng rực và sưởi ấm căn phòng chìm trong đêm tối.
Giữa bầu khí ấm áp yêu thương đó, lòng Chúa cảm động miên man. Thầy trò trao đổi với nhau một ái tình nồng nhiệt qua những cử chỉ nghĩa thiết, những lời thân mật, chứng tỏ một nhịp điệu luyến ái vô cùng thành thực. Các tông đồ ngồi sát lại chung quanh Chúa, khiến Ngài càng cảm xúc thêm. Nhân cơ hội đó, Ngài dặn các ông phải hợp nhất với Ngài trong tình yêu và yêu mãi mãi, Ngài dạy rằng :
--Hỡi các con ! Thầy là cây nho , cây nho sinh sự sống, và hết thảy các con là ngành. Cha Thầy là người trồng nho. Hết mọi ngành ở trong Thầy không sinh quả, Cha Thầy sẽ cắt đi. Trái lại ngành nào sinh quả, Ngài sẽ tỉa bớt và bắt sâu để nó càng sinh nhiều quả. Phần các con, các con đã được thanh tẩy bởi lời giáo huấn của Thầy, các con hãy tiếp tục hợp nhất. Các con ở trong Thầy, Thầy ở trong các con ; chúng ta hợp nhất trong một tình yêu, như cây nho và ngành nho hợp nhất trong một nhựa sống. Ngành nho không thể tự mình sinh quả nếu nó không dính vào cây nho. Nếu không ở trong Thầy, các con cũng thế. Thầy là cây nho các con là ngành. Nếu các con ở trong Thầy và được Thầy ở với các con sẽ sinh nhiều quả, vì không có Thầy các con không làm được việc gì hết. Ai không ở trong Thầy, người ấy giống như ngành nho đã bị cắt, người ta sẽ ném ra ngoài cho khô héo, bó lại rồi vất vào lửa cho nó cháy. Nếu các con ở trong Thầy và tuân giữ lời Thầy, các con muốn xin gì cũng sẽ được, vì Ðức Chúa Cha lấy làm vinh hiển thấy các con sinh nhiều quả và trở thành môn đệ của Thầy.
Hỡi các con ! Cha Thầy đã yêu Thầy thế nào, Thầy cũng yêu các con thế ấy. Vậy các con hãy sống trong tình yêu của Thầy. Nếu các con giữ các giới răn của Thầy, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy mãi mãi, cũng như Thầy đây vì đã giữ các giới răn Ðức Chúa Cha, nên được ở trong tình yêu Ngài luôn luôn. Sở dĩ Thầy phải dặn như vậy, là để sự vui vẻ của Thầy luôn ở trong các con để sự vui vẻ của các con được hoàn toàn vững mãi.
Hỡi các con ! giới răn riêng, giới răn mới của Thầy là các con hãy yêu nhau như Thầy yêu các con. Không ai có tình yêu hơn người sẵn sàng hy sinh tính mạng vì bạn hữu. Vậy các con sẽ là bạn hữu của Thầy nếu các con thực hiện lời Thầy đã dạy. Thầy không gọi các con là tôi tớ nữa, vì tôi tớ chẳng biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi các con là bạn hữu, vì Thầy đã cho các con biết việc Ðức Chúa Cha đã trao ban cho Thầy thực hiện. Không phải các con đã chọn Thầy, song chính Thầy đã chọn các con, và cắt đặt các con làm tông đồ để các con đi truyền đạo, lượm nhiều kết quả, những kết quả phải được tồn tại mãi mãi, và để mỗi khi nhân danh Thầy, các con xin điều gì với Ðức Chúa Cha, Ngài sẽ ban cho. Tóm lại tất cả những điều Thầy dạy các con, là các con hãy yêu nhau, vì có thực tình yêu nhau, người ta mới nhận biết các con là môn đệ của Thầy...
Giảng về tình yêu xong, Chúa nhìn vào bộ mặt thực của loài người, diễn tả cho môn đệ biết trước tâm địa đáng buồn của thế gian sẽ đối xử với những người truyền giáo ! Tâm địa là đố kỵ, các môn đệ sẽ cùng với Ngài bước trên một đường lý tưởng sáng láng yêu thương, xung khắc với thế gian đầy bóng đêm ghen ghét. Tuy nhiên thế gian sẽ thất bại. Ánh sáng sẽ thắng bóng đêm. Lửa yêu thương của Ngài sẽ bùng cháy trên hoàn cầu, đốt tan ghét và dục vọng trong lòng của bao tín hữu. Cuộc chiến thắng đó chắc chắn, vì Ngài sẽ ở bên cạnh các môn đệ luôn luôn, và Chúa Thánh Thần sẽ giúp sức. Do vậy không việc gì phải sợ, nhưng cứ vững dạ lên đường lý tưởng. Ngài phán :
--Hỡi các con ! Nếu thế gian ghen ghét các con, các con hãy biết nó ghét Thầy trước, giả thử các con thuộc về thế gian, hẳn thế gian sẽ yêu các con. Nhưng bởi các con không thuộc về thế gian, và bởi Thầy đã lôi các con ra khỏi thế gian, nên thế gian ghen ghét. Các con hãy nhớ lời Thầy “Tớ chẳng trọng hơn chủ” Nếu chúng đã bách hại Thầy, tất cũng bách hại các con. Cũng như chúng đã dò la công việc và cử chỉ của Thầy, chúng sẽ dò la công việc và cử chỉ của các con. Chỉ vì danh Thầy, chúng sẽ hóa thành thù địch của các con ở khắp nơi và luôn mãi, vì chúng đã không muốn nhận biết Ðấng đã sai Thầy. Giả thử Thầy chẳng đến giảng dạy, có lẽ chúng sẽ vô can. Nhưng bây giờ chúng không có lẽ chữa tội cho mình nữa. Cũng như giả thử Thầy chẳng làm ở giữa chúng, những công việc không ai làm được, có lẽ chúng sẽ vô tội. Nhưng bây giờ mặc dầu đã thấy bao phép lạ, chúng cứ ghét Thầy và Cha Thầy, đúng như lời Thánh Kinh dạy “Chúng đã ghét Ta vô cớ” Vì thế chúng không có lẽ để chữa tội nữa.
Tuy nhiên, các con hãy an tâm. Ðấng Phù Trợ sẽ đến. Thần Chân Lý sẽ hiện ra, Ngài sẽ làm chứng về Thầy. Và chính các con cũng sẽ có can đảm làm chứng về Thầy, vì các con đã ở với Thầy ngay từ lúc sơ khởi. Việc đó khó thật...Nhưng Thầy nhắc lại là các con đừng bỡ ngỡ, trái lại hãy vững tâm luôn luôn. Phải ! Người ta sẽ loại các con ra khỏi hội đường, có khi còn giết nữa, và họ cho như vậy là phụng sự Thiên Chúa. Những hành động ấy chứng tỏ người ta không biết thực Cha Thầy với Thầy là ai ! Vậy Thầy nói trước với các con những điều như thế, để khi việc xảy ra, các con nhớ lại rằng Thầy đã nói.
Những lời Chúa phán làm các tông đồ buồn, các ông nghĩ đến chuyện Ngài sẽ đi xa, để các ông ở lại một mình, giữa những ngày mai đen tối, bốn bề bách hại. Thấy thế, Chúa cảm động và thương tâm, Ngài tìm hết lời an ủi và nói rõ Ngài sẽ về, không phải là để các ông mồ côi, nhưng trái lại, Ngài cần phải về, để Chúa Thánh Thần xuống xử đoán thế gian, để bảo vệ giúp các ông toàn thắng. Ngài phán :
--Hỡi các con ! Trước kia Thầy không nói những điều đó với các con, vì Thầy vẫn ở với các con. Nhưng bây giờ Thầy trở về với Ðấng đã sai Thầy, và chẳng ai trong các con dám hỏi Thầy : “Thầy đi đâu ?”
Tại Thầy đã bảo các con điều đó, nên lòng các con phiền sầu. Nhưng Thầy nói thật với các con. Thầy đi, thì tốt cho các con, vì giả thử Thầy không đi. Ðấng Phù Trợ sẽ chẳng đến. Nhưng Thầy đi, Thầy sẽ sai Ngài đến. Và khi đến, Ngài sẽ bắt thế gian phải thụ lý về lỗi lầm của họ. Ngài sẽ chứng tỏ cho thế gian biết tội mù quáng vì không tin Thầy, biết sự thánh thiện vì Thầy trở về với Cha Thầy, và các con chẳng thấy Thầy nữa. Sau hết Ngài sẽ chứng tỏ cho thế gian biết Satan là thũ lãnh thế gian sẽ bị xét xử. Thầy còn nhiều điều nữa muốn nói với các con, song bây giờ các con chưa thể nghe được hết. Nhưng khi Thần Chân Lý đến. Ngài sẽ hướng dẫn các con tới sự thực hoàn toàn. Ngài sẽ không nói theo ý riêng Ngài, nhưng đã lập lại mọi điều Ngài đã nghe và sẽ giúp các con biết cả việc tương lai. Ngài sẽ làm vinh danh Thầy, vì Ngài sẽ dạy lại giáo lý của Thầy để các con hiểu rộng hơn. Các con biết Thầy không nói điều gì theo ý riêng, nhưng giáo lý của Thầy là giáo lý của Cha Thầy. Và hết mọi điều của Cha Thầy là của Thầy, vì lẽ đó Thầy đã nói Ngài sẽ lấy giáo lý của Thầy để giáo huấn các con. Vậy một ít nữa các con sẽ chẳng thấy Thầy. Rồi một ít nữa các con lại thấy Thầy.
Mấy tông đồ thì thào với nhau : Ngài nói : Một ít nữa các con sẽ chẳng thấy Thầy, rồi một ít nữa các con lại thấy Thầy. “Một ít nữa” nghĩa là gì tôi chưa hiểu ?
Biết ý các tông đồ muốn hỏi, nhưng không dám, Chúa liền phán bảo các ông :
--Các con suy luận với nhau về lời Thầy ; Một ít nữa các con sẽ chẳng thấy Thầy, rồi một ít nữa các con lại thấy Thầy. Quả thực, Thầy bảo các con, các con sẽ khóc lóc, sẽ rên xiết, còn thế gian sẽ nhảy mừng. Phải ! Các con sẽ phiền sầu, nhưng nỗi phiền sầu của các con sẽ đổi ra vui sướng. Người sản phụ lo lắng lúc sinh con, vì bấy giờ là giờ đau đớn. Nhưng rồi lúc đã sinh con, ngươi ấy sẽ quên mọi đau đớn và chỉ thấy vui sướng vì đã mang lại cho thế giới một người con. Các con cũng thế, giờ đây các con lo buồn vì nghĩ Thầy bỏ các con. Nhưng khi Thầy lại thăm các con, bấy giờ các con sẽ đầy tràn vui vẻ, và niềm vui đó không ai có thể cướp giật khỏi các con. Ngày ấy các con sẽ chẳng còn xin Thầy sự gì nữa....A ! mà cho tới nay các con chưa nhân danh Thầy mà xin điều gì. Các con hãy xin đi, các con sẽ được, để các con được vui vẻ hoàn toàn. Thầy bảo thật, hễ các con xin Cha Thầy ơn gì, Ngài sẽ ban vì danh Thầy. Ngày đó các con hãy nhân danh Thầy mà xin, và Thầy chẳng nói Thầy sẽ cầu xin Ðức Chúa Cha cho các con. Không, không cần, vì chính Ðức Chúa Cha cũng yêu các con, bởi các con đã yêu Thầy và tin Thầy bởi Ðức Chúa Trời mà đến với thế gian, và bây giờ Thầy sẽ bỏ thế gian để về với Cha Thầy. Từ trước tới nay Thầy đã nói với các con bằng dụ ngôn để giúp các con hiểu. Nhưng bây giờ Thầy chẳng nói bằng dụ ngôn nữa, song Thầy nói rõ rệt với các con về Ðức Chúa Cha.
Nghe Chúa Giêsu dạy thế, mấy tông đồ thưa ngài rằng :
--Bây giờ quả thực Thầy nói rõ rệt, chứ có dùng dụ ngôn đâu. Và chúng con cũng nhận thấy Thầy biết mọi sự, không cần phải có ai hỏi Thầy nữa. Vì thế chúng con tin Thầy bởi Ðức Chúa Trời mà đến.
Chúa Giêsu đáp lại :
--Bây giờ các con tin ư ? Nhưng một thời gian kia, và thời gian đó không xa nữa, các con sẽ tán loạn mỗi người một ngả, để Thầy lại một mình trơ trọi. Nhưng Thầy sẽ cô đơn ư ? Không ! Thầy không cô đơn đâu, vì Ðức Chúa Cha ở với Thầy mãi mãi. Thầy chỉ nói thế để các con an tâm về Thầy thôi. Thầy nhắc lại : Các con sẽ bị bách hại ở thế trần. Nhưng các con hãy tin tưởng luôn, vì Thầy đã thắng thế trần này.
Nói tới đây, lòng Chúa hướng về giờ thụ nạn. Ngài sẵn sàng vui nhận mọi cực hình nhuốc hổ, vì biết Ðức Chúa Cha sẽ được vinh hiển. Ðồng thời Ngài thương đoàn môn đệ quá. Tâm tình và giọng điệu của Ngài càng trở nên nồng nhiệt thiết tha. Ngài phán :
--Giờ đây Con Người như đã bị treo lên khỏi đất và Ðức Chúa Cha được hiển vinh. Ðối lại Ðức Chúa Cha cũng kíp làm hiển vinh Con Người. Hỡi các con nhỏ của Thầy, Thầy chỉ còn ở với các con chỉ mấy giờ nữa thôi. Các con sẽ tìm Thầy và Thầy phải nói với các con như đã nói người Do Thái rằng : Các người không thể đến nơi Ta đi. Chính trong đêm nay các con sẽ nản lòng trước việc sẽ xảy ra, hợp như lời Thánh Kinh “Ta đánh đập người chăn chiên, và cả đoàn chiên chạy tan tác”
Ông Phêrô hỏi Chúa :
--Lạy Thầy, thế Thầy đi đâu ?
Chúa Giêsu đáp :
--Nơi Thầy đi bây giờ con không thể theo đến được. Nhưng sau này con sẽ đi tới đó.
Ông Phêrô thưa lại :
--Lạy Thầy, tại sao con không thể theo ngay bây giờ ? Thầy cứ tín nhiệm. Dù hết thảy thoái chí con cũng bền gan. Con sẵn sàng theo Thầy vào cả nhà tù và cõi chết. Con sẵn sàng bỏ mạng sống vì Thầy. Xin Thầy tin như thế.
Chúa Giêsu đáp lại :
--Con sẵn sàng bỏ tính mạng vì Thầy ư ? Quả thực, Thầy bảo cho con biết, chính trong đêm nay gà chưa gáy ba lần, con đã nhát đảm chối Thầy ba lần rồi.
Ông Phêrô khổ tâm quá, hết sức phân trần với Thầy chữ hiếu trung :
Lạy Thầy ! Không bao giờ xảy ra như thế. Con đành chịu tống ngục và chịu chết cùng Thầy, chứ không đời nào chối Thầy đâu.
Chúa Giêsu thương hại ông Phêrô, Ngài dịu dàng bảo cho ông biết không nên tự phụ quá :
--Hỡi Simôn, Simôn. Kìa, Satan đã được phép sàng sảy các con bằng thử thách, như người ta sàng lúa mì vậy. Thôi...Nhưng phần Thầy, Thầy sẽ cầu khẩn cách riêng cho Simôn, để Simôn khỏi mất đức tin. Và phần con, Simôn, khi con hối lỗi, con hãy làm cho các anh em con vững chãi đức tin. Việc đó khó thật nhưng con hãy trông cậy. Một khi sống lại, Thầy sẽ đợi các con ở xứ Galilêa.
Nói xong giờ thử thách của ông Phêrô, Chúa cũng cho các tông đồ biết những khốn khó đang chờ đợi. Từ trước tới nay Chúa sai các ông đi đâu, dù không mang tiền bạc lương thực, giầy dép, song nhờ thế giá Chúa, các ông cũng được tiếp đón hẳn hoi, không thiếu những sự cần. Nhưng rồi đây những ngày đen tối sẽ đến ; vì danh Ngài các ông sẽ bị bạc đãi, bách hại, sẽ coi như hạng người phạm pháp. Bởi vậy tiếp theo một cuộc truyền giáo dễ dãi, các ông sẽ phải ẩn trốn, phải mang theo lương thực, và những vật cần theo thái độ của kẻ phải đi lưu đày. Ngài phán :
--Xưa nay Thầy sai các con đi truyền giáo, không cho tiền bạc, bao túi đi đường và giầy dép, thế các con có thiếu gì không ?
Các ông cùng thưa :
--Không ! Thưa Thầy, chẳng thiếu gì !
Ngài phán tiếp :
--Thế nhưng từ nay, ai có tiền bạc hãy mang theo. Ai có bao túi đi đường cũng vậy. Gia dĩ, ai không có gươm cũng phải bán áo ngoài đi mà mua. Vì đã đến lúc phải ứng nghiệm lời chép trong Kinh Thánh về Thầy rằng : Người đã bị liệt vào hàng ngũ những kẻ tội ác. Thật vậy ! Những điều đã chỉ về Thầy, sắp được nên trọn.
Ngài muốn dạy các ông phải có sự khôn ngoan siêu nhiên, trên đường truyền giáo phải có sẵn lương thực và khí giới thiêng liêng để đề phòng. Nhưng các ông thiển cận ngây thơ, luôn luôn hiểu lời Chúa theo nghĩa vật chất. Mấy hôm nay lại cảm thấy như có điều không lành sắp xảy ra, nên các ông đã trộm mua cả hai lưỡi kiếm để đề phòng. Hiên ngang về chỗ tinh khôn đó, các ông mạnh dạn thưa với Chúa :
--Lạy Thầy, chúng con đề phòng cẩn thận, và ở đây có đủ hai thanh gươm.
Chúa mỉm cười trước cử chỉ và lời thưa ngây thơ đó, nên Ngài phán cho xong chuyện :
--Ðược ! Thế đủ rồi.
Nhưng bấy giờ các tông đồ vẫn chưa hiểu ý Ngài muốn nói. Mãi sau này nhờ việc xảy ra, các ông mới hiểu ý Ngài. Lòng yêu thương của Chúa đối với môn đệ càng tăng thêm. Nhận thấy trên vẻ mặt các ông có một vẻ buồn man mác và lo âu vô hạn. Ngài hết sức an ủi các ông :
--Hỡi các con đừng bối rối ; các con hãy tin vào Thiên Chúa, cũng như hãy tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở. Thầy đi trước để sửa soạn chỗ cho các con. Sửa soạn xong, Thầy sẽ trở lại đón các con, để Thầy ở đâu các con cũng ở đó, còn như nơi Thầy đi bây giờ, các con cũng đã biết.
Nghe Ngài phán các tông đồ ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu nhà Cha Ngài ở đâu và Ngài đi lối nào mà tới. Ông Tôma đánh bạo hỏi Ngài để biết rõ :
--Thưa Thầy, chúng con không biết được Thầy đi đâu. Vậy chúng con biết sao Thầy sẽ đi đường nào ?
Chúa đáp :
--Chính Thầy, cùng một trật. là Ðường là Sự Thật và là Sự Sống. Chẳng ai có thể đến với Ðức Chúa Cha mà không qua Thầy. Ai nhận biết Thầy, tức cũng nhận biết Cha Thầy Phần các con, các con nhận biết Ðức Chúa Cha, vì các con đã thấy Ngài.
Các tông đồ càng không hiểu và bỡ ngỡ, các ông đã nhớ rõ chẳng có bao giờ được thấy Ðức Chúa Cha, trừ khi Ðức Chúa Cha giống hệt Ngài cả về thể xác. Nên ông Philippê ngắt lời Ngài bằng một lời xin thiết thực :
--Lạy Thầy, xin Thầy chỉ cho chúng con thấy Ðức Chúa Cha. Ðó là tất cả điều chúng con ước muốn...
Chúa đáp lại :
--Hỡi Philippê ! Thế nào ? Thầy ở với con từ lâu mà con chưa nhận biết Thầy sao ? Này ! Philippê. Ai thấy Thầy, tức là thấy Cha Thầy. Tại sao con lại nói : Xin chỉ cho chúng con thấy Ðức Chúa Cha ? Con không tin rằng Thầy ở trong Ðức Chúa Cha và Ðức Chúa Cha ở trong Thầy ư ? Những lời Thầy nói đây cũng không phải tự ý Thầy nói đâu, nhưng là do ý Ðức Chúa Cha, Ðấng ngự trong Thầy và đang thực hiện công việc của Người. Vậy con hãy tin lời Thầy đã nói : Thầy ở trong Ðức Chúa Cha, và Ðức Chúa Cha ở trong Thầy. Hay nếu không tin vì lời Thầy, ít ra hãy tin vì những phép lạ Thầy đã làm để minh chứng.
Trả lời ông Phlippê xong, Chúa trở lại đầu đề cũ, Ngài lại an ủi các tông đồ, khuyên các ông hãy tín nhiệm và hứa sẽ ban nhiều ơn, nhất là sẽ sai Ðấng Phù Trợ đến :
--Quả thực, các con sẽ thấy ; những ai tin Thầy sẽ làm được những việc lạ như Thầy, hay những việc lạ trọng đại hơn nữa. Thầy sẽ trở về với Ðức Chúa Cha. Và một khi ở bên cạnh Ðức Chúa Cha, Thầy sẽ liệu thực hiện hết thảy, những điều các con nhân danh Thầy mà xin, để Ðức Chúa Cha được hiển vinh trong Con Người. Hỡi các con, nếu các con kính mến Thầy, các con hãy giữ các điều Thầy đã dạy. Thầy sẽ cầu xin Ðức Chúa Cha cho các con, để trong khi Thầy vắng mặt. Ngài sẽ ban cho các con một Ðấng Phù Trợ rất mạnh thế. Ðấng ấy sẽ ở với các con mãi mãi. Ðấng ấy chính là Thần Chân Lý mà thế gian không thể đón nhận được, vì thế gian không muốn thấy và không muốn biết Ngài. Nhưng các con sẽ nhận biết Ngài, vì Ngài ở cạnh các con và ở trong các con.
--Thầy đi, nhưng Thầy không để các con mồ côi đâu. Thầy sẽ sớm trở lại với các con. Chỉ còn ít thời gian nữa, thế gian sẽ chẳng thấy Thầy. Song các con thì khác, các con sẽ thấy Thầy, vì Thầy sẽ sống mãi và các con cũng sống cùng Thầy. Bấy giờ các con sẽ biết Thầy ở trong Ðức Chúa Cha, cũng như các con sẽ biết các con ở trong Thầy và Thầy ở trong các con. Hỡi các con. Ai yêu Thầy, người ấy hãy nhận biết các giới răn của Thầy cùng hãy giữ những giới răn ấy. Ai thực tình yêu Thầy, người ấy sẽ được Ðức Chúa Cha yêu lại và cả Thầy đây cũng yêu thương người ấy cùng sẽ tỏ mình ra cho người ấy cách yêu thương.
Bấy giờ ông Giuđa...Không phải Giuđa Ítcariốt.. thư Ngài rằng :
--Thưa Thầy, vì sao Thầy nói Thầy chỉ tỏ mình ra cho chúng con thôi, chứ không tỏ mình cho thế gian ?
Chúa giải thích :
--Hỡi Giuđa, ý Thầy muốn nói : ai minh chứng tình yêu đối với Thầy bằng cách giữ giới luật của Thầy, người ấy sẽ được Cha Thầy yêu và Chúng Ta sẽ đến trú ngụ trong tâm hồn người ấy. Còn ai không yêu Thầy kẻ ấy chẳng giữ giới luật của Thầy đâu. Thầy nói tắt vậy, con đủ hiểu. Và nhớ rằng những lời con nghe đây, không phải bởi Thầy, Thầy chỉ nói thay cho Ðức Chúa Cha, Ðấng đã sai Thầy thôi ! Bao lâu Thầy còn ở với các con, Thầy nói những điều khó hiểu. Nhưng khí Chúa Thánh Thần là Ðấng Phù Trợ được Ðức Chúa Cha nhân danh Thầy sai đến. Người sẽ dạy các con hết mọi điều và sẽ ban cho các con hiểu rõ hơn những điều Thầy đã nói. Hỡi các con ! Bây giờ Thầy phải từ biệt các con. Thầy để lại cho các con sự hòa bình (Bình An) Thầy ban cho các con ơn hòa bình của Thầy, ơn hòa bình đích thực. Thế gian chỉ chúc hòa bình thôi, nhưng Thầy ban hòa bình thực cho các con. Các con đừng bối rối cũng đừng hoảng sợ. Các con vừa mới nghe Thầy nói “Thầy đi.” Nhưng rồi Thầy lại trở về với các con. Nếu thực các con yêu Thầy, các con phải vui sướng bởi thấy Thầy về với Ðức Chúa Cha, vì các con biết Cha Thầy trọng hơn Thầy. ( Xét về Nhân tính, Chúa Giêsu kém Ðức Chúa Cha, nhưng xét về Thần tính, Ngài cũng bằng Ðức Chúa Cha.)
--Bây giờ trước khi việc xảy ra, Thầy phải nói thế để khi việc xảy ra, các con càng tin hơn. Thầy không còn đàm đạo với các con nữa. Vì thủ lãnh thế gian sắp đến rồi. ( Chúa ám chỉ Satan sẽ dùng kẻ dữ tìm cách hại Ngài, và Ngài sẽ tự nguyện chịu tử hình để thực hiện ý muốn của Ðức Chúa Cha.) Không phải tự y có thể hãm hại Thầy, nhưng cần thiết Thầy phải đi vào đường lối Ðức Chúa Cha đã vạch ra, để cho thế gian nhận biết Thầy yêu Cha Thầy, và thi hành mệnh lệnh Người đã ban bố. Hỡi các con, bây giờ chúng ta hãy đứng dậy và ra khỏi đây !
Phán xong, Chúa im lặng mấy phút, Ngài đưa mắt nhìn yêu các tông đồ. Theo tục lệ quen giữ sau bữa lễ Vượt Qua, Ngài ngửa mặt lên trời đọc lời cảm tạ, rồi với vẻ xúc động vô cùng. Ngài thốt những lời cầu xin rất thiết tha và ý nghĩa cho Ngài, cho các tông đồ và toàn thể Giáo Hội của Ngài như sau đây :
--Lạy Cha. ( Chúa cầu cho chính mình Ngài.) Giờ long trọng đã đến. Cha hãy hiển danh Con Cha để Con lại làm danh Cha được chói sáng, vì Cha đã ban cho Con được quyền bính trên mọi sanh linh và đã ủy thác hết mọi người cho Con. Ðể hết mọi người được sống mãi mãi. Ðời sống bất diệt đó chính là nhận biết Cha là Chúa Trời duy nhất đích thực và nhận biết Khâm sai của Cha là GIÊSU KITÔ. Phần con, Con đã làm hiển vinh Cha dưới đất bằng cách hoàn tất mọi công việc Cha trao cho Con.Bây giờ đến lượt Cha cũng hãy làm vinh hiển danh Con, bằng cách cho Con sống hiển vinh ở bên Cha, với sự hiển vinh con vốn có trước khi tạo thành vũ trụ.
--Lạy Cha. ( Chúa cầu cho các Tông Ðồ ) Con đã biểu dương danh Cha cho những người Cha lựa chọn ở thế trần và đã ủy thác cho Con. Những người ấy vốn thuộc về Cha và Cha đã trao cho con. Chúng vẫn một lòng trung nghĩa, và bây giờ nhận biết rằng chính Cha đã ban sứ mệnh cho Con. Hết mọi sự thật Cha ủy cho Con nói, Con đã nói hết và chúng đã đón nhận cả. Quả thực chúng đã hiểu con bởi Cha mà ra, và đã tin sứ mạng của Con. Vậy Con cầu xin Cha cho chúng. Trong lúc này, Con không cầu cho thế gian, nhưng cầu riêng cho những kẻ Cha trao cho Con, bởi chúng là của riêng Cha. Lạy Cha, hết mọi con cái của Con là của Cha, cũng như hết mọi con cái của Cha là của Con, vậy chúng thật là của riêng Cha. Chúng đã hiểu danh Con, nhưng Con không thể ở thế gian nữa, sẽ về với Cha ; còn chúng, chúng phải ở lại thế gian, nên Con cầu xin Cha cho chúng. Lạy Cha chí thánh, xin hãy nhân danh Cha, hãy gìn giữ những kẻ Cha ban cho Con để chúng hợp nhất với nhau như Ta. Khi Con còn ở với chùng, Con đã nhân danh Cha bảo vệ chúng để chúng xứng đáng thuộc về Cha, và trong chúng chẳng mất ai, trừ ra một người hư vong như lời Thánh Kinh đã ám chỉ trước. Bây giờ đây Con sẽ về với Cha, và trước khi bỏ thế gian, Con phải bảo chúng biết những điều ấy, để chúng được hưởng sự vui vẻ bên Con. Lạy Cha, Con đã truyền lại cho chúng những ý muốn của Cha.
Bây giờ thế gian ghét chúng, vì cũng như Con đây, chúng không thuộc về thế gian nữa. Tuy nhiên, Con không xin Cha cất chúng ra khỏi thế gian, một chỉ xin Cha giữ gìn chúng khỏi tay thần Ác, vì cũng như Cha đã sai Con xuống thế gian. Con cũng sai chúng vào thế gian với một mệnh lệnh. Con xin Cha hãy thánh hóa chúng trong sự thật, như lời Cha là sự thật. Lạy Cha, chính Con đây, Con đã tự nguyện thánh hóa vì chúng, để chúng được thánh hóa trong sự thật của Con.
--Lạy Cha. ( Chúa cầu cho Giáo Hội.) Con cũng không cầu nguyện cho chúng mà thôi, nhưng cho hết mọi người sẽ tin Con vì lời chúng, để hết thảy hợp nhất như Ta : Cha ở trong Con, Con ở trong Cha. Con xin cho những người ấy hợp nhất trong Ta nữa, để cho thế gian thấy rõ rệt rằng Cha đã sai Con. Lạy Cha, Con đã chuyển thông cho chúng một phần vinh hiển Cha ban cho Con, để chúng hợp nhất với nhau, như kiểu mẫu hợp nhất của Ta, ngõ hầu Con ở trong chúng, như Cha ở trong Con, để thế gian tin nhận Cha đã sai Con và Cha đã yêu chúng bằng chính tình yêu Cha đã dành cho Con.
--Lạy Cha. ( Ngài kết và xin cho môn đệ được về trời hưởng phúc.) Con ước nguyện rằng Con ở đâu, những người Cha đã ban cho Con cũng được ở đó, để nhờ tình yêu Cha yêu Con, chúng hằng được thấy sự vinh hiển Cha đã ban cho Con ngay từ trước khi tạo thành vũ trụ. Lạy Cha chí ái, thế gian không nhận biết Cha, nhưng Con, Con đã nhận biết Cha và chúng cũng đã tin nhận rằng Cha sai Con, Con đã cho chúng biết và còn cho chúng biết danh Cha thêm nữa, để Cha yêu chúng bằng chính tình yêu Cha yêu Con và để chính con hợp nhất với chúng.
Phần tiếp: Giữa đêm khuya tịch mịch
Ý kiến bạn đọc