Bình ngưng giải nhiệt bằng nước

Download file Passio và Exsultet

Gửi lên: 24/03/2021 21:51, Người gửi: admin, Đã xem: 838 Thông báo lỗi
Passio và Exsultet

Từ drive.google.com:

Tải file trình chiếu PowerPoint
KHÔNG DOWNLOAD ĐƯỢC, XIN XEM VIDEO HƯỚNG DẪN BÊN DƯỚI
  • Tiêu đề: Passio và Exsultet
  • Tác giả: Gm. Nguyễn Văn Hòa
  • Chủ đề: Mùa chay - Tuần Thánh
  • Phiên bản: 1 bè
  • Cập nhật: 28/03/2021 10:50
  • Download:
    34 lần
  • Đã thảo luận: 0 bài
Đánh giá
Bạn đánh giá thế nào về file này?

Hãy click vào hình sao để đánh giá File

Lời bài hát - Lời kinh

PASSIO
Sự thương khó Đức Giê-su Ki-tô Chúa chúng ta theo thánh Gio-an.
Khi ấy Chúa Giê-su cùng các môn đệ sang bên kia suối Cé-dron, ở đấy có một khu vườn. Người vào đó với các môn đệ. Giu- đa tên phản bội đã biết rõ nơi ấy, vì Chúa Giê-su thường đưa các môn đệ tới đó hội họp. Vậy Giu-đa dẫn đội binh và lính gác do các thượng tế và biệt phái cấp cho, chúng đến đấy mang theo đèn đuốc và võ khí. Chúa Giê-su đã biết trước mọi việc sẽ xảy đến.

Người tiến ra và hỏi chúng rằng: “các ngươi tìm ai ?”
Chúng thưa rằng: “Tìm Giê-su Na-gia-reth”.
Người bảo chúng rằng: “Chính là Ta đây”.

Giu-đa, tên phản bội cũng đứng đấy với chúng. Người vừa nói Chính là Ta đây, thì chúng lùi lại và ngã xuống đất.

Người lại hỏi chúng một lần nữa rằng: “các ngươi tìm ai ?”
Chúng thưa rằng: “Tìm Giê-su Na-gia-reth”.
Người liền đáp lại rằng: “Ta đã bảo các Ngươi rằng: Chính là Ta đây. Vậy nếu các ngươi tìm Ta thì hãy để cho những người này đi”.
Như thế là trọn lời đã nói: trong những kẻ Cha đã ủy cho Con, Con không làm mất người nào.

Bấy giờ Si-mon Phê-rô sẵn thanh gươm liền rút ra đánh tên đầy tớ vị Thượng tế, và chém đứt một bên tai phải. Đầy tớ ấy tên là Man-cô.
Nhưng Chúa Giê-su bảo Phê-rô rằng: “Hãy xỏ gươm vào vỏ, Ta không uống chén Cha Ta đã ban cho Ta sao ?”
Bấy giờ đội binh, viên quan chức và lính gác của người Do-thái bắt trói Người. Và trước hết điệu Người đến nhà An-na, vì ông này là nhạc phụ ông Cai-pha, làm Thượng tế năm ấy. Chính Cai-pha đã giúp ý kiến này cho người Do-thái: một người chết cho cả dân được nhờ.

Nhưng Si-mon Phê-rô và môn đệ khác vẫn theo Chúa Giê-su, môn đệ này quen biết vị Thượng tế nên cùng với Chúa Giê-su vào trong sân vị Thượng tế, còn Phê-rô thì ở lại gần cửa. Môn đệ khác vì quen biết vị Thượng tế nên ra nới với đứa giữ cửa, và dẫn Phê-rô vào.
Đứa tớ gái giữ cửa liền bảo Phê-rô rằng: “Chính ông ông có phải là môn đệ người này không ? “
Phê-rô đáp rằng: “không phải đâu”.

Bọn đầy tớ và lính gác đã nhóm một đống lửa, họ đứng đấy mà sưởi, vì trời lạnh. Phê-rô cũng ở đấy sưởi với họ. Vị Thượng tế hỏi Chúa Giê-su về các môn đệ và giáo lý của Người.
Người đáp lại rằng: “Tôi đã giảng công khai cho mọi người. Tôi đã luôn luôn giảng trong các hội quán và đền thờ nơi mọi người Do-thái họp nhau. Tôi không nói gì bí mật cả sao lại hỏi tôi. Hãy hỏi những kẻ nghe tôi nói. Họ biết tôi nói những gì”.
Nghe nói thế, một tên lính gác đứng ở đó vả Người một cái, nói rằng: “Ngươi dám trả lời vị Thượng tế như vậy sao ?”
Người liền đáp lại rằng: “Nếu tôi nói sai thì hãy tỏ ra sai ở chỗ nào. Nếu tôi nói phải thì sao lại đánh tôi ?”

Bấy giờ, An-na để Người bị trói mà dẫn tới Thượng tế Cai-pha. Phê-rô vẫn ở đấy sưởi.
Có người hỏi Phê-rô rằng: “Cả ông nữa, có phải ông cũng là môn đệ Giê-su ?”.
Phê-rô nói rằng: “Không phải đâu”.
Một tên đầy tớ vị Thượng tế có họ với người đầy tớ bị Phê-rô chém đứt tai, bảo Phê-rô rằng: “Tôi đã chẳng thấy ông ở trong vườn với ông ấy sao ?”
Một lần nữa Phê-rô lại chối, và tức thì gà liền gáy.

Bấy giờ họ điệu Người từ nhà Cai-pha đến công đường. Trời đã sáng, người Do-thái không vào công đường vì sợ nhơ bẩn và không thể ăn mừng lễ Vượt Qua được.
Vậy Phi-la-tô phải ra ngoài đón họ và hỏi rằng: “Các ngươi tố cáo người này về tội chi ?”
Chúng đáp lại rằng: “Nếu nó chẳng phải là tên gian phi thì chúng tôi chẳng nộp cho ngài”.
Phi-la-tô bảo chúng rằng: “Các ngươi hãy đem đi mà xử theo hiến pháp của các ngươi”.
Dân Do-thái đáp lại rằng: “Chúng tôi không có phép lên án xử tử ai”.
Như thế là ứng nghiệm lời Chúa Giê-su nói đã nói. Người sẽ phải chết cách nào.

Phi-la-tô liền vào trong công đường, gọi Chúa Giê-su và hỏi rằng: “Ông có phải là Vua dân Do-thái không ?”
Chúa Giê-su đáp rằng: “Tự ý quan nói điều ấy hay là quan đã nghe ai nói về tôi ?”
Phi-la-tô trả lời rằng: “Tôi có phải là người Do-thái đâu. Những người trong nước ông và các vị thượng tế đã nộp ông cho tôi. Ông đã làm chi ?”
Chúa giê-su đáp rằng: “Nước tôi không thuộc về thế gian này. Giả như nước tôi thuộc về thế gian này thì quân đội của tôi đã chiến đấu để tôi thoát khỏi tay người Do-thái Nhưng không, nước tôi không thuộc về thế gian này”.
Bấy giờ Phi-la-tô hỏi Người rằng: “Ông là vua sao ?”
Chúa Giê-su đáp lại rằng: “Phải! Tôi là Vua, vì thế tôi đã sinh ra và đã xuống thế gian để làm chứng cho sự thật. Ai ham mộ sự thật thì nghe tôi”.
Phi-la-tô lại hỏi rằng: “Sự thật là chi ?”

Nói thế rồi, Phi-la-tô lại ra bảo dân Do-thái rằng: “Ta không thấy người này có lý do gì đáng lên án. Nhưng trong dịp lễ Vượt Qua vẫn có lệ tha một người. Vậy các ngươi có muốn ta tha Vua dân Do-thái cho các ngươi không ?”
Bấy giờ, chúng kêu lên rằng: “Không! Đừng tha người này, nhưng xin tha Ba-ra-ba”
Ba-ra-ba là một tên trộm cướp. Phi-la-tô lại truyền điệu Chúa Giê-su đến và cho hành hạ Người. Bọn lính bện một vòng gai đặt trên đầu Người, và khoác cho Người một áo đỏ.
Chúng đến gần Người nói rằng: “Tâu Vua Do-thái” rồi chúng vả mặt Người.
Phi-la-tô trở lại và bảo dân rằng: “Các ngươi hãy coi! Ta dẫn người này ra ngoài để các ngươi biết: Ta không thấy nơi người này một lý do nào để lên án”.
Vậy Chúa Giê-su đi ra, đầu còn đội vòng gai, và mình còn khoác áo đỏ. Phi-la-tô bảo rằng: “Này là người”.
Các thượng tế và lính gác thấy Người liền kêu lên rằng: “Đóng đinh nó vào thập giá! Đóng đinh nó vào thập giá”.
Phi-la-tô bảo chúng rằng: “Các ngươi đem đi mà đóng đinh. Còn ta ta không thấy người này có tội gì mà lên án”.
Dân Do-thái trả lời rằng: “Chúng tôi có luật và cứ theo luật ấy thì nó phải chết vì nó đã tự xưng mình là Con Thiên Chúa”.
Nghe vậy, Phi-la-tô càng them sợ hãi. Ông lại vào công đường hỏi Chúa Giê-su rằng: “Quê ông ở đâu ?” Nhưng Chúa Giê-su không đáp lại lời nào.

Bấy giờ Phi-la-tô bảo Người rằng: “Ông không trả lời tôi hay sao? Ông không biết tôi có quyền tha và cũng có quyền đóng đinh ông trên thập giá ?”
Chúa Giê-su đáp rằng: “Nếu từ trên chẳng ban cho ông thì ông chẳng có quyền gì đối với tôi. Vì thế kẻ nộp tôi cho ông thì nặng tội hơn ông”.
Từ đó Phi-la-tô tìm cách để tha Chúa Giê-su, nhưng dân Do-thái lại kêu lên rằng: “Nếu ông tha nó thì ông không phải là kẻ nghĩa thiết của hoàng đế. Ai tự xưng là vua, tức là kẻ thù của vua”.

Nghe lời ấy, Phi-la-tô truyền đưa Chúa Giê-su ra ngoài. Ông ngồi trên tòa cao gọi là Li-thos-tro-tos, tiếng Do-thái gọi là Ga-ba-tha. Hôm đó là ngày áp lễ Vượt Qua, vào khoảng mười hai giờ trưa. Phi-la-tô bảo dân Do-thái rằng: “Đây là Vua các ngươi”.
Chúng đáp lại rằng: “Đem đi! Đem đi! Đóng đinh nó vào thập giá”.
Phi-la-tô trả lời rằng: “Giết Vua các ngươi sao ?”
Các Thượng tế đáp lại rằng: “Chúng tôi chỉ có một hoàng đế là Xê-da-rê”.

Rồi Phi-la-tô trao Người cho chúng đem đi đóng đinh. Chúng điệu Người đi. Người phải vác lấy thập giá tiến về một nơi gọi là núi Sọ, tiếng Do-thái gọi là Gôn-gô-tha. Ở đó, chúng đóng đinh Người trên thập giá cùng với hai người khác, mỗi người một bên, Chúa Giê-su ở giữa. Phi-la-tô thảo một bản án, và truyền đóng trên thập giá. Bản án ấy ghi rằng: “Giê-su Na-gia-reth, Vua dân Do-thái”.
Có nhiều người Do-thái đọc bản án ấy, vì nơi Chúa Giê-su bị đóng đinh ở gần thành. Bản án ấy lại được viết bằng tiếng Hy-bá, tiếng La-tinh, và tiếng Hy-lạp. Vậy các Thượng tế Do-thái đến thưa Phi-la-tô rằng: “xin đừng viết: Vua dân Do-thái. Nhưng nên viết: Người này đã xưng mình là Vua Do-thái”.
Phi-la-tô đáp lại rằng: “Điều ta đã viết là viết”.

Đóng đinh Chúa Giê-su rồi chúng lấy áo Người chia làm bốn phần, mỗi người một phần. Chúng lấy cả áo lót nhưng áo lót không có đường may, và là tấm nguyên từ trên xuống dưới. Chúng liền bảo nhau rằng: “Đừng xé ra nhưng đem rút thăm xem ai được”.
Như thế là trọn lời Kinh Thánh rằng: “Chúng đã chia nhau áo và rút thăm áo lót”. Và quân lính đã làm như vậy.

Đứng gần thập giá Chúa Giê-su, thì có Mẹ Người, bà Ma-ri-a Clê-ô-pha là chị em với Mẹ Người, và Ma-ri-a Ma-đê-na. Thấy Mẹ Người và bên cạnh có môn đệ Người yêu, Chúa Giê-su thưa Mẹ rằng: “Thưa Bà này là con Bà”.
Rồi Người bảo môn đệ rằng: “Đây là mẹ con”.
Và từ lúc đó, môn đệ đưa Mẹ Người về nhà mình.

Chúa Giê-su biết từ nay mọi sự đã hoàn tất, và để trọn lời Sách Thánh, Người nói rằng: “Ta khát”.
Ở đấy có một bình đầy giấm, người ta liền lấy miếng bọt bể thấm giấm chua, rồi buộc vào mũi đòng mà đưa lên cho Người. Nếm một chút giấm đoạn Chúa Giê-su nói rằng: “Mọi sự đã hoàn tất”.
Rồi Người gục đầu xuống tắt thở.

Là ngày áp lễ và không muốn để xác trên thập giá ngày Sa-bát, vì là ngày đại lễ người Do-thái xin Phi-la-tô cho đánh dập ống chân những người bị tử hình, và tháo xác xuống. Bọn lính liền đến đánh dập ống chân người thứ nhất rồi người thứ hai, cả hai bị đóng đinh với Người. Đến gần Chúa Giê-su thấy Người đã chết chúng không đánh dập ống chân Người nữa, nhưng có một tên lính lấy ngọn mác mà đâm vào cạnh sườn tức thì nước và máu chảy ra. Kẻ đã xem thấy việc này đã làm chứng và chứng của người thì thật, và người ấy biết rằng mình đã nói thật để anh em cùng tin. Mọi việc đó xảy ra để trọn lời Kinh Thánh rằng người ta chẳng đánh dập cái xương nào của Người, và lời này rằng: chúng nhìn xem Người chúng đã đâm.

Kế đó, Giu-se A-ri-ma-thi-a, một môn đệ của Chúa Giê-su nhưng là môn đệ trong bóng tối vì sợ người Do-thái, đến xin Phi-la-tô cho tháo xác Chúa Giê-su xuống. Phi-la-tô cho phép, ông liền đến và cất xác Người. Ni-cô- đê-mô cũng đến, ông này trước kia đã đến gặp Chúa Giê-su ban đêm. Ông mang một bình trộn dầu và thuốc thơm độ trăm cân. Họ hạ xác Chúa Giê-su xuống, xức thuốc thơm và liệm trong khăn theo cách thức người Do-thái thường làm. Ở chỗ Chúa Giê-su bị đóng đinh có một thửa vườn, và trong vườn ấy có một ngôi mộ còn mới chưa chôn cất người nào. Vì là ngày dọn lễ của người Do-thái, và vì ngôi mộ ấy rất gần, nên họ an táng Người ở đó.
 
 
EXSULTET
 Cùng vui lên, đoàn Thiên sứ vui lên, hỡi những mầu nhiệm thánh hãy vui mừng. Kèn cứu rỗi hãy ca khúc khải hoàn của Vua Trời. Cùng vui lên toàn trái đất đã được ánh sáng rực rỡ chiếu soi. Ánh sáng huy hoàng của Vua muôn đời soi chiếu. Trần gian hãy nhận biết mình đã được thoát bóng tối tăm.

Cùng vui lên, Giáo Hội là Mẹ chúng ta, vì đã được tô điểm bằng ánh sáng thực huy hoàng. Khắp trong cung điện thánh Chúa, toàn dân hãy vang lên tiếng ca mừng. Cùng anh em thân yêu đương dự vào ánh sáng đêm nay, xin cùng tôi cầu Chúa cao cả xót thương. Dù tôi không đáng, nhưng Người đã đoái thương cho nhập hàng giáo phẩm. Cúi xin muôn ơn Người soi sáng, để tôi ca cho đến muôn đời ánh sáng này. Vì Đức Giê-su Ki-tô Con Chúa, Chúa chúng ta, hằng sống hằng trị cùng Người, làm một với Chúa Thánh Thần muôn đời. Amen.

- Chúa ở cùng anh chị em.
- và ở cùng Cha.

- Hãy nâng tâm hồn lên.
- Chúng con đang hướng về Chúa.

- Hãy tạ ơn Chúa là Thiên Chúa chúng ta.
- Thật là chính đáng.

Thật là chính đáng, phải đem cả tâm trí lên tiếng ca tụng Đức Chúa Cha, Đấng thiêng liêng toàn năng. Đức Giê-su Ki-tô Con Một Chúa, Chúa chúng con, nơi Cha cả muôn đời, đã thay chúng con trả nợ A-dong, đã, lấy Máu rửa bản án tổ tông. Vì đây là lễ Vượt Qua, lễ mà Chiên thật đã bị giết, nơi cửa người tín hữu đã ghi dấu Máu Chiên. Này là đêm Chúa đã đưa Tổ Tông chúng ta, con cái Is-ra-el, ra khỏi Ai-cập, qua Biển Đỏ vẫn khô chân.

Này là đêm, mà cột lửa ánh sáng đã xua đuổi bóng đen tội khiên. Này là đêm các người có lòng tin Chúa Ki-tô, được cứu khỏi bóng đen tội khiên và vết nhơ trần gian, đêm họ được đưa về hợp đoàn các Thánh và cùng với ơn thiêng. Này là đêm Đức Ki-tô bẻ xiềng xích sự chết khải hoàn ra khỏi địa ngục, nếu không được cứu thoát, chúng ta sinh ra nào có ích chi.

Ôi lạ lùng thay! Lòng Chúa yêu thương chúng con, lòng yêu Chúa không hiểu được, để cứu đoàn tôi tớ, Chúa đã nộp chính Ngôi Con. Ôi tội A-dong, thật là cần thiết, tội đã được tẩy xóa nhờ cái chết của Chúa Ki-tô. Ôi tội hồng phúc! Vì đã cho chúng ta Đấng Cứu Chuộc cao sang, ôi đêm hạnh phúc, mình ngươi biết giờ Chúa Ki-tô từ cõi chết tái sinh.

Này là đêm, mà sách Thánh đã chép: đêm ấy sáng như ban ngày đêm ấy là ánh sáng chiếu soi cho ta những niềm vui sướng. Vì thế sự thánh thiện của đêm nay, xua đuổi tội ác, tẩy trừ vết nhơ, cho kẻ có tội được trong sạch, cho người ưu phiền được mừng vui. Nó phá tan ghen ghét mang lại hòa thuận, và quy phục mọi quyền bính thế gian.

Kính lạy Cha Chí Thánh, trong ơn phúc đêm nay, xin nhận lấy của lễ ban chiều, là hương thơm mà Giáo Hội Chúa dâng tiến trong nghi lễ nến sáp này dâng lên. Bây giờ chúng con hiểu ý nghĩa của nến sáp này, dù phân chia đi nhiều nơi cũng không mòn hao, vì là lửa của nến sáp do ong mẹ đã gây ra. Ôi đêm thật hạnh phúc! Đêm bóc lột người Ai-cập, và làm giàu người Do-thái.

Đêm hòa hợp đất với trời, loài người với Thiên Chúa, xin Chúa cho cây nến này dâng lên kính Chúa, cháy luôn để tiêu diệt tăm tối đêm nay. Ước chi ánh sáng của nó như hương thơm hòa hợp cùng ánh sáng tinh tú trên trời cao. Ước chi sao mai còn thấy nó đang cháy, ngôi sao không biết giờ lặn, ngôi sao ra khỏi âm phủ, soi sáng chung cho cả khắp nhân gian.

Lạy Chúa, trong dịp lễ Vượt Qua vui mừng này, xin Chúa ban cho chúng con được bình an. Nguyện che chở và dẫn dắt con cái Chúa giáo dân và giáo sĩ Đức Thánh Cha, và Đức Giám Mục của chúng con.

Xin Chúa đoái nhìn đến nhà cầm quyền của chúng con, xin lòng thương vô biên Chúa Dẫn đưa lòng trí họ yêu công bình và chân lý, để nhờ công việc dưới thế, cùng với dân Chúa, họ đáng được hưởng mai sau Nước Trời chính quê hương. Vì Đức Giê-su Ki-tô Chúa chúng con, Đấng hằng sống hằng trị cùng Đức Chúa Cha, và Đức Chúa Thánh Thần muôn đời. Amen.
 
 

Bình luận từ Facebook

Kiếm tiền với Propeller

Thống kê

Số bài viết: 358

Tổng số Album nhạc: 601

Tổng số video: 75

Tổng số nhạc MP3: 7,245

Thư viện lời nhạc: 21,805

  • Đang truy cập: 99
  • Khách viếng thăm: 86
  • Máy chủ tìm kiếm: 13
  • Hôm nay: 50834
  • Tháng hiện tại: 462813
  • Tổng lượt truy cập: 74031327